Tiếng nói vừa dứt, toàn trường chấn động, không ai nói nên lời. Kỷ Tiểu Nhiễm không màng tới ai mà đẩy nắp quan tài với thần sắc ngưng trọng dị thường.
Tiếng ma xát vang lên ở nơi yên tĩnh, bên trong quan tài sắp lộ ra, một đôi tay bỗng vươn tới đặt trên quan tài.
"Mi đã không còn quan hệ gì với Kỷ gia thì mi có tư cách gì mở quan tài của con gái ta yêu cầu khám nghiệm tử thi?" Kỷ Thế Nam lạnh lẽo nói.
Mắt hai người giao nhau, gần như tóe lửa làm không khí hết sức căng thẳng. Và đám người xung quanh cũng đều nín thở, không ai dám nói gì.
Sau một lúc, Kỷ Tiểu Nhiễm hừ lạnh, không do dự gạt tay Kỷ Thế Nam đang đặt trên quan tài ra và rồi, sau đó, nàng hết sức đẩy nắp quan tài. Nắp quan tài rớt xuống...
Sắc mặt Kỷ Thế Nam trắng nhách, không dám tin mà nhìn Kỷ Tiểu Nhiễm, làm hắn bức lui nửa bước, thân mình thoáng lảo đảo, song đã được Kỷ phu nhân nhanh tay đỡ lại.
"Lão gia!" Kỷ phu nhân thốt lên.
"Ngươi..." Kỷ Xuyên tay run run mà chỉ Kỷ Tiểu Nhiễm, "Ngươi biết mình đang làm cái gì không? Tại sao ngươi dám làm vậy với phụ thân?!!"
Kỷ Tiểu Nhiễm hờ hững nhìn Kỷ Xuyên, nàng lười trả lời hắn, nàng cũng không thèm nhìn Kỷ Thế Nam, mà nàng lại bước lên để nhìn vào quan tài.
Hoa trắng xung quanh, một nữ tử tường hòa nằm ở đó, không còn nghe được ngoại giới phân tranh.
Kỷ Tiểu Nhiễm đỏ hốc mắt. Lần tạm biệt mấy năm trước không ngờ lại thành vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1424003/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.