"Khương đại phu, thương thế của ta sẽ không để lại sẹo?"
"Cô nương yên tâm, vết thương không sâu, chắc chắn sẽ lành như ban đầu, không có sẹo. Nhớ là bôi thuốc một ngày hai lần, không được đụng nước."
"Ta yên tâm. Cám ơn Khương đại phu." Nữ tử sờ băng gạc trên cổ, thấy yên lòng. Nàng hướng đại phu trước mắt khom người thi lễ rồi ly khai y đường.
"Kế tiếp." Khương Cảnh cúi đầu cầm bút lông viết, khóe mắt lướt qua một thân ảnh màu xanh. Thấy đối phương đã nhập tòa ở đối diện, Khương Cảnh lúc này mới ngẩng đầu, nhìn người bệnh trước mắt.
Một nữ tử trẻ, khuôn mặt dịu dàng thanh tú, mặc váy chuế hoa màu xanh nhạt chất liệu tốt. Khương Cảnh nhìn phía sau nữ tử búi tóc phụ nhân thấy hai người trông có vẻ là nha hoàn thì đoán được thân phận đối phương có lẽ là tôn quý. Khương Cảnh không khỏi kỳ quái.
Phải biết rằng nữ tử nhà giàu rất ít xuất đầu lộ diện đến y đường, họ đều gọi đại phu đến khám tại nhà.
Khương Cảnh mặc dù nghi hoặc, nhưng vẫn khách khí hỏi: "Không biết phu nhân xưng hô như thế nào?"
"Phu quân họ Bùi." Nữ tử mỉm cười gật đầu, thanh âm mềm nhẹ như xuân phong.
Khương Cảnh lại hơi sửng sốt, nhịn không được đánh giá thêm người trước mắt vài lần. Phản ứng đầu tiên chính là nhớ tới Bùi gia ở thành Tây.
Nhưng sao Bùi phu nhân sẽ đến y đường?
Bất quá Khương Cảnh cũng không hỏi nhiều, chỉ ngập ngừng hỏi: "Không biết Bùi phu nhân có gì không khoẻ?"
Dứt lời, nữ tử lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423958/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.