Nghe được lời nói không chút lưu tình của ma nữ, sắc mặt Diệp Kết Mạn không khỏi trắng bệch. Nàng cảm thấy đối phương nhìn nàng liếc mắt thật lâu, sau đó mới tiếp tục nói: "Không ngại nói cho ngươi biết, Bùi gia dùng chuyện buôn bán son phấn mà lập nghiệp, đến bây giờ cũng được ba đời, tính ra cũng gần trăm năm. Cả cái thành Tô Châu đông đúc này có người nào không biết son của Bùi gia là đứng đầu? Hiện tại do phu nhân của Bùi Vĩnh Xuyên tiếp nhận. Dung mạo của người này có vài phần tư sắc, nhưng không chắc gì là người tốt.". Đang nói chuyện, ánh mắt Diệp Kết Mạn dạo qua một vòng trên người Kỷ Tây Vũ, thân thể Diệp Kết Mạn rụt một cái, vô cùng bất an. Quả nhiên, ma nữ rất nhanh lại nói: "Không nói cái khác, chỉ chuyện Bùi phu nhân cực kỳ thương yêu cháu trai Bùi Chi Bình thôi cũng đủ mệt cho ngươi, tiếng tăm của hắn ở trong giới 'son phấn' cũng rất được. Ngươi, có hiểu ý của ta không?".
Dứt lời, ma nữ nhìn thấy Diệp Kết Mạn cắn môi quả nhiên như dự liệu của nàng, khóe môi ma nữ càng cong lên, giọng chế nhạo nói: "Thế nào, sợ rồi sao?".
"Ta...". Diệp Kết Mạn liếm liếm môi hơi khô, thần sắc trù trừ nói: "Nếu ta đã gả cho Bùi Nghiêu Húc, tuy là một người chết, nhưng dù sao cũng là con dâu của Bùi gia. Bùi gia sao cho phép... loại chuyện đó phát sinh?". Càng nói, thanh âm Diệp Kết Mạn càng thấp, ánh mắt mang theo một tia không xác định.
"Cô nương ngốc, ngươi đúng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duyen-ket/1423915/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.