Doanh Doanh bước tới chắp tay:
− Lão tiền bối giáng lâm, có điều gì chỉ bảo chăng?
Bạch Hạc Tiên Ông nhìn Hồ Sơn bằng cặp mắt sáng như hai ngọn đèn thần:
− Thiếu hiệp có phải là Hồ Sơn không?
Hồ Sơn vòng tay cung kính:
− Vâng! Chính là vãn bối.
Bạch Hạc Tiên Ông lại hỏi:
− Có phải thiếu hiệp muốn tìm bí động chăng?
Hồ Sơn kinh hãi tháo lùi hai bước:
− Sao lão tiền bối lại biết chuyện này?
Không đáp lời Hồ Sơn, Bạch Hạc Tiên Ông lẳng lặng rút trong tay áo ra một thanh kiếm vàng nhỏ trao cho chàng.
− Thiếu hiệp hãy cầm cây kiếm này để mở bí động.
Càng kinh hãi thêm, Hồ Sơn run run giọng:
− Dám hỏi lão tiền bối là ai, sao lại ...
Bạch Hạc Tiên Ông điềm đạm:
− Lão phu là bằng hữu của sư phụ ngươi, cách nhau đã lâu rồi. Nay ta tới thăm, hay tin Lâm đệ thọ nạn, Thái Bình giáo đang lúc lâm nguy, nghĩ lại tình cố hữu nên ta phải giúp bọn ngươi gầy dựng cơ đồ.
Luôn cả bốn người, Hồ Sơn, Giang Lâm, Doanh Doanh, Thảo Sương quỳ thụp xuống.
Hồ Sơn cung kính:
− Bọn tiểu điệt không biết sư bá giáng lâm thật là đắc tội.
Bạch Hạc Tiên Ông vẫy tay ra hiệu cho bọn Hồ Sơn đứng lên rồi ung dung bảo:
− Bí động nằm ở giữa dãy núi bên cạnh tổng đàn, các ngươi hãy tới đó tìm hòn đá hình thù như con phụng, đút lưỡi kiếm vào mồm của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-than-chuong/2753249/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.