Lái thuyền cũng không chờ lâu, dù sao giờ này đại đa số khách nhân đều đã lên thuyền hoa rồi, hắn nhìn hai người Hồ Nguyên Vũ, lễ phép nói.- Hai vị công tử muốn lên thuyền hoa nào, để tiểu nhân chở thẳng tới cho nhanh?Hồ Nguyên Vũ chỉ chiếc thuyền hoa lớn nhất kia nói:- Ta muốn tới đó.Gia hỏa to con kia cũng gật đầu, ý bảo mình cũng tới đó.Lái thuyền ở đây tự nhiên đều là người trong nghề, thấy vậy liền bắt đầu giới thiệu:- Hai vị thiếu gia là vì Đường hoa khôi của Túy Hoa Lâu mà tới sao, chậc chậc, nói tới Đường hoa khôi kia, quả thật là để cho nam tử chết mê chết mệt, nhưng muốn được nàng mời vào khuê phòng tiếp đãi, quả thật là khó như lên trời.Hai người Hồ Nguyên Vũ đều sinh ra hứng thú, thiếu niên to con hỏi:- Hả, này là vì sao, kỹ nữ còn làm giá sao?Lái đò vừa chèo thuyền vừa nói:- Không không không, tính thật ra, Đường hoa khôi cũng không phải kỹ nữ của Túy Hoa Lâu, nàng chỉ mới ở năm ngày trước mới tới nơi này, nhưng đã đoạt lấy danh hiệu hoa khôi, hơn nữa chỉ bán nghệ chứ không bán thân, dù ngươi trả bao nhiêu nguyên tinh cũng vô dụng, mỗi ngày nàng sẽ đưa ra vài đề mục, người nào có thể đáp đúng, sẽ được nàng mời vào khuê phòng đàm đạo, nhưng đã năm ngày rồi, vẫn chưa ai có thể thành công.Hồ Nguyên Vũ kinh ngạc, kỹ nữa chỉ bán nghệ chứ không bán thân, má, tình tiết máu chó này cũng để cho mình gặp phải, không bán thna6 chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tao-hoa-kinh/3452723/chuong-46.html