Tuyết Nhi vừa nghe, khuôn mặt đỏ bừng lên, lập tức xoay người chuồn mất, Hồ Nguyên Vũ nhanh tay, bắt lấy Nguyệt nhi đang chuẩn bị chạy, cười tà nói:- Tiểu muội, định chạy đi đâu, ta cũng muốn xem lại.Nguyệt nhi bị Hồ Nguyên Vũ bắt chỉ có chút ngượng ngùng, lại không quá sợ hãi, lí nhí nói:- Ca ca, xem lại là phải cỡi quần áo đấy...Trong nội tâm Hồ Nguyên Vũ kích động, vừa nghĩ tới có thể khoảng cách gần nhìn thân thể của tiểu muội xinh đẹp, côn thịt giấu ở trong chăn đã bắt đầu lớn lên. Thật ra đối với thế giới này, thiếu nữ gần 14 đã không coi là nhỏ, nhiều nơi thiếu nữ 14 đã lập gia đình sinh con, nên thân thể của nàng đã coi như phát dục, chỉ là còn hơi non nớt mà thôi.- Tiểu muội thật ngoan.Nguyệt nhi đỏ bừng cả mặt:- Ca ca xấu, chỉ biết bắt nạt muội.Hồ Nguyên Vũ ân một tiếng, dùng ánh mắt mê đắm nhìn thân thể nhỏ nhắn lung linh của nàng.Khuôn mặt Nguyệt nhi đỏ bừng đứng đó, chậm chạp không có động tác, thẳng đến ánh mắt của Hồ Nguyên Vũ không ngừng bức bách, nàng mới ân một tiếng, đứng ở trước mặt Hồ Nguyên Vũ, xoay người, hai tay run rẩy bắt đầu cởi bỏ váy dài.Hồ Nguyên Vũ xem qua không ít nữ nhân tự cởi áo nới dây lưng, nhưng chưa bao giờ hưng phấn như hiên tại.Váy lụa màu xanh nhạt ở dưới bàn tay nhỏ bé của Nguyệt nhi trượt rơi xuống đất, sau đó trên người nàng chỉ còn lại áo ngắn nửa người trên và một cái quần lót nhỏ thêu hoa;
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tao-hoa-kinh/3452688/chuong-11.html