Tôi tên là Chung Sở Lăng, năm nay 23 tuổi làm nghề pháp sư chuyên diệt yêu trừ ma, nói ra thì rất oai nhưng thực chất nghề này chẳng kiếm được bao nhiêu, nhưng ông nội của tôi cứ bắt buộc tôi phải nối nghiệp, phải nói cái nghề này tiếp xúc với ma, quỷ, âm binh thì đến bao giờ tôi mới có thể cưới vợ?, tôi có nhiều lần nhắc đến việc không muốn làm nghề này thì ông bảo: " ân oán đã định không ai có thể giúp, tiền duyên nghiệp báo sớm muộn gì cũng đến"
Tôi thật sự nghĩ không thông lời ông nội nói, nhưng ngày qua tháng lại tôi quen dần với công việc vốn là của mình.
Reng....reng tiếng điện thoại vang lên inh ỏi cả tai, tôi nhắc máy lên thì đầu dây bên kia đã vội vàng hấp tấp:" Chung sư phụ phải không ạ?, xin người giúp con trai tôi!"
Tôi vội vàng trấn an vị khách kia:" mong dì bình tĩnh và kể lại rốt cuộc con trai dì đã bị gì?"
Vị khách kia trả lời với giọng run run:" hôm qua nó đi đâu đó rồi về nhà khuya lắm, sau đó nó quỳ trước bàn thời tổ tiên bảo là có lỗi với liệt tổ liệt tông nó còn bảo mai phải đi rồi, lúc đó tôi thật sự chỉ nghĩ nó uống say rồi nói bừa, nhưng sáng nay nó... Nó"
Nói tới đó vị khách kia xúc động dâng trào mà khóc thành tiếng, tôi thật sự rất lúng túng không biết lời nào an ủi, sau một lúc vị khách như tự trấn an bản thân và kể tiếp:" nó mặt mày tím ngắt, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2701174/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.