Thật sự trong lòng tôi vẫn còn một chút sợ hãi, nhưng cơ thể lại phản ứng một cách vô thức đón nhận thuốc, tôi uống cạn đến giọt cuối rồi nhìn Dược sư phụ:" tôi lựa chọn tin tưởng ông".
Ông ấy ban đầu có chút bất ngờ sau đó lại lớn tiếng cười:" cậu không sợ sao? "
Tôi dùng sức lắc đầu.
Tôi thoáng thấy trên mặt của ông thấy thoáng vẻ cười khổ, tôi dự định an ủi nhưng kì thực không có cách nào.
Lúc này ông ấy im lặng còn tôi thì chẳng nói, chỉ ngồi đó lặng lẽ quan sát xung quanh.
Căn nhà này chỉ 60m vuông mọi vật trong nhà được bày trí gọn gàng còn có vẻ rất bắt mắt, từ bức tranh vẽ Chung Quỳ bắt ma đến những đồng tiền được treo trước cửa, mọi thú đều... Khoan đã trên bức tranh lúc nãy là Chung Quỳ bắt ma giờ phút này tiểu quỷ trên tranh lại triệt để biến mất.
Tôi dùng hai tay xoa mắt để tránh trường hợp mình bị hoa mắt mà nhìn kỹ lại một lần nữa, lần này tôi xác định mình không hề hoa mắt, tiểu quỷ kia lại đột nhiên biến mất như vậy?
Tôi run rẩy chỉ tay về bức ảnh lớn tiếng gọi:" Dược...Dược sư phụ"
Dược sư phụ quay sang rồi nhìn về hướng tôi chỉ nói:" bức tranh làm sao? "
Tôi trong lòng có chút sợ hãi mà run rẩy nói:" tiểu quỷ trong tranh đột nhiên...đột nhiên biến mất rồi"
Ông ấy đi đến gần bức tranh cẩn thận nhìn:" bức tranh này vốn dĩ từ đầu không có tiểu quỷ, chỉ có mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2701158/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.