Ánh nắng cuối cùng vụt tắt, tà dương trải dài trên hiên nhà, màu lá ngoài thềm cũng bị nhuộm đỏ.
Châu phu nhân nhìn chúng tôi:
"Trời cũng đã tối, hay là hai người ở lại dùng bữa đi, cũng xem như là tiện cho việc điều tra."
Tôi và Tô Nhi cùng nhau bàn bạc, cuối cùng cũng quyết định sẽ ở lại đêm nay.
Sau khi dùng bữa xong, Châu phu nhân đi đến phật đường tụng kinh gõ mỏ. Tôi và Tô Nhi cùng nhau về phòng nghiên cứu kĩ từng chi tiết được ghi trong gia phả.
Tô Nhi nhìn đi nhìn lại ba chữ đó, ánh mắt bỗng nhiên trầm ngâm:
"Giếng? Có khi nào liên quan đến giếng hoang mà ông đã nhắc trước lúc xuống núi."
Tôi bỗng nhiên nhận ra lời Tô Nhi nói rất đúng:
"Đúng rồi. Hôm sau chúng ta đi đều tra thử."
Tô Nhi gật đầu.
Ngoài cửa sổ bắt đầu nổi gió, gió nổi lên từng đợt mang theo khí trời vụt qua khe cửa, thổi vào trong phòng. Tô Nhi rùng mình một cái:
"Cơn gió này sao lại lạnh đến vậy!"
Tôi gật đầu cảm thấy cơn gió này đột nhiên lạnh đến thấu xương:
"Để anh đóng cửa xổ lại."
Tôi xoay ngồi đóng cửa sổ, nhưng vừa quay đầu đi cửa xổ đã bị gió thổi mở toang.
Gió ngày càng thổi mạnh, cửa sổ liên tục đập vào nhau tạo ra những âm thanh chói tay vô cùng.
Tô Nhi dặm chân tức giận:
"Muốn thổi chết người hay sao?"
Tô Nhi vừa dứt lời gió càng thổi mạnh, mạnh đến độ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-tan-nuong/2700821/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.