Bàn tay màu xanh vờn quanh tới bên hông Tương Thi Thi. Trong mắt hiện lên một đốm sáng xanh, tôi lập tức chạy về phía bên ấy.
Động tác của tôi làm Đại Hùng cùng Vương Sở chú ý, hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía tôi. Tôi sững sờ, chân không tự chủ được liền phanh lại, lần này hay rồi, bị hai tiểu tử này hiểu lầm rồi.
Tôi suy nghĩ một chút có nên ra tay hay không, cái bàn tay kia tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, trong hư không lại biến mất.
Tôi nhìn lầm? Không thể nào!
Tôi lắc lắc đầu, vẫn không thấy gì cả.
Tương Thi Thi ngay tức khắc dùng ánh mắt khác thường nhìn tôi. Thấy tôi chạy về phía bên đó không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, thấy tôi đột nhiên ngừng bước chân lại lộ ra một ánh mắt phức tạp, hình như hơi thất vọng, còn có chút cảm tình gì đó trộn lẫn làm tôi rất lúng túng.
Vương Sở cứ thế chăm chăm nhìn tôi còn Đại Hùng chạy đến bên cạnh tôi hỏi: "Gì thế?"
Anh em tốt đúng là anh em tốt, tôi cười một chút: "Đói, thấy bánh sinh nhật có chút kích động."
MÁ! Đại Hùng lại giơ lên ngón tay giữa với tôi: "Tên háu ăn như cậu có thể có chút tiền đồ nào không?"
Tôi cười mỉa, đem hắn kéo qua một bên đưa cho một cái lá bùa gấp thành hình tam giác: "Bỏ vào túi áo nhanh lên."
Đại Hùng thấy tôi thần thần bí bí, nhận lấy tấm bùa kia, ngạc nhiên hỏi: "Ông cậu vẽ?"
Vừa nói hắn vừa vội vàng đem bỏ vào áo giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quy-y/1117024/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.