“Đúng vậy!” Thạch Quảng Sinh cắt một miếng thịt nướng thành bốn miếng, mỗi người một miếng, vừa nhai vừa nói lắp ba lắp bắp.
Mạc Liên Thành có vẻ do dự, dường như có chút lo lắng. Nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng: “Không phải anh không muốn nói, mà là nhiều ghi chép bên trong cũng không rõ ràng lắm.” Nói đến đây, Mạc Liên Thành trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ, từ từ giải thích.
Thực ra Mạc Liên Thành xuất thân từ gia đình trộm mộ không sai, nhưng truyền thừa đã bị đứt đoạn từ đời ông cố Mạc Phi Hổ.
Đó là khoảng hai mươi năm sau khi Trung Hoa Dân Quốc thành lập, Mạc Phi Hổ lúc này đã nổi tiếng trong ngành trộm mộ. Vì nổi tiếng nên vào năm 1935, ông đã được người tên Lỗ Trọng Ngôn mời tham gia vào một vụ trộm mộ.
Tuy nhiên, sự kiện đó đã xảy ra tai nạn bất ngờ khiến Mạc Phi Hổ mất tích, không ai biết sống c.h.ế.t ra sao và không bao giờ quay trở lại. Ông chỉ để lại một đứa con trai mới tám tuổi, chính là ông nội của Mạc Liên Thành.
Vì sự mất tích của Mạc Phi Hổ, nhiều kỹ nghệ trộm mộ truyền thống của họ Mạc đã bị thất truyền. Sau khi ông nội Mạc Liên Thành lớn lên, ông chỉ có thể dựa vào một số ghi chép từ tổ tiên để tiếp tục nghề trộm mộ, nhưng kỹ năng của ông kém xa so với Mạc Phi Hổ, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Sau này, khi đất nước giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu/3704754/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.