“Tiểu Du à, cháu đang hỏi đoạn đường hôm nay hay cả hành trình của chúng ta còn bao lâu nữa?” Ngũ thúc đã thay đổi cách gọi từ “nhóc” sang “Tiểu Du.”
“Cả hai...” Lý Du cầm bình nước treo ở thắt lưng lên uống một ngụm lớn, rồi thở dài một hơi.
Ngũ thúc trả lời: “Toàn bộ hành trình còn khoảng hai ba ngày nữa. Hôm nay chúng ta phải đi đến Bàn Long Câu mới được nghỉ. Ngoài Bàn Long Câu, những nơi khác đều là rừng rậm như bây giờ, nhiều rắn rết và côn trùng, không thể nào dừng chân được.”
Lý Du gật đầu. Khu vực này đã là rừng nguyên sinh, bình thường chẳng ai lui tới. Những người xuất hiện ở đây đều không phải kẻ tốt lành, hoặc là thợ săn trộm, hoặc là kẻ đạo mộ, hoặc là những kẻ làm những việc mờ ám.
Rừng nguyên sinh rất nguy hiểm. Rắn độc và thú dữ vẫn là mối đe dọa, nhưng còn ít đáng sợ hơn so với muỗi mòng, đỉa nước trong các vũng lầy, và những loại thực vật độc hại. Đầm lầy hình thành từ lá rụng mục nát, mới là mối đe dọa thực sự.
Khi đi qua một con suối nhỏ, Lý Du phát hiện có bốn con đỉa đã bò lên ống quần của mình. May mà anh phát hiện sớm và giũ chúng xuống kịp, nếu không thì đã bị hút m.á.u rồi.
Ở phía trước, có một đội viên trinh sát đã giẫm vào vũng lầy, may mà đồng đội cứu kịp thời, nếu không thì anh ta đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu/3704746/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.