"Khụ khụ, sư thúc, có chuyện gì về nhà rồi nói."
"Không được." Trần Lập Châu nhíu mày nhìn tôi.
Tôi sững người, ê ê, anh lại còn dám được đà lấn tới?
"Tiểu Duẫn." Tiểu Bảo ngơ ngác nhìn tôi, ánh mắt nôn nóng như có lửa.
Tôi cắn răng, nhỏ giọng nói, "Em đồng ý với anh, được chưa?"
"Bao giờ?" Trần Lập Châu cười hỏi, một tay xoa nhẹ lên eo tôi.
"Đã là lúc nào rồi hả, Tiểu Bảo, mau qua đây xem mẹ cháu đi, đỡ bà ấy ra ngoài trước đã." Lão đầu đứng bên cạnh bỗng nhiên quát lên, sau đó lôi kéo Tiểu Bảo cùng đi đỡ Trương đại nương ra ngoài nhà.
Mặt tôi đỏ như đít khỉ, ngại không chịu được.
"Lửa sắp cháy tới nơi rồi kia kìa, chúng ta về nhà rồi nói sau không được sao?"
Trần Lập Châu đột nhiên ôm lấy tôi, hôn xuống miệng tôi một cái, "Em ngại à?"
"Linh tinh!" Tôi cố ép mình ngẩng cao đầu nhìn anh, nhưng chỉ được một giây sau là tầm mắt lại rời sang chỗ khác. Cái tên này thật đúng là chẳng biết thẹn thùng gì sất!
Trần Lập Châu khẽ cười mấy tiếng bên tai tôi, "Vậy bàn xong rồi nhé, buổi tối em ở trên..."
"Phi phi phi! Anh không thể nghĩ thầm trong lòng được sao?" Mặt tôi nóng như lửa.
"Sao nào? Em là vợ ta, ta muốn nói thế nào thì liền nói thế ấy, không chỉ nói, mà ta còn muốn làm nữa kìa."
Đôi mắt Trần Lập Châu thoáng loé ánh đỏ, từ từ áp lại gần. Tôi ngây ngẩn nhìn anh, trong đầu trống rỗng.
Ngay tại lúc anh gần như sắp hôn tới nơi, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu-phu/588090/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.