Vừa mở mắt tôi đã thấy mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc, bên ngoài trời đã sáng. Đây là mơ ư? Trong đầu hiện lên những hình ảnh vụn vặt, tiền giấy, quan tài, còn có cả nữ quỷ kia nữa, mẹ nó rốt cuộc là tôi đã bị trúng tà gì vậy, lại mơ một giấc mơ như vậy.
Tôi lau mồ hôi lạnh trên đầu, cửa phòng đột nhiên bị mở ra. Lão đầu đang ngậm tẩu thuốc, chậm rãi tiến vào bên trong: "Tiểu tử, tỉnh rồi đấy hử?"
"Sư phụ, hôm qua lên núi hình như con bị trúng tà hay sao ấy, tối qua con gặp phải ác mộng, sợ muốn chết." Tôi kinh sợ kể lại.
Lão đầu cười khà khà: "Nằm mơ? Không có đâu."
Tôi "Hả?" một tiếng, trông thấy nụ cười thần bí của lão đầu, da đầu tôi run lên. Trong miệng dường như vẫn còn mùi máu, lập tức dạ dày tôi cuộn trào, tôi ghé người vào bên giường bắt đầu nôn khan.
"Đừng có ói ra nữa, đã sớm bị tiêu hóa hết trong bụng con rồi." Lão đầu rít một hơi thuốc rồi chậm rãi phả khói ra.
"Lão đầu, người thực sự để con lấy tên quỷ kia đấy à?" Tôi không thể tin nổi mà nhìn vào ông.
Gương mặt của lão đầu hiện lên một chút vẻ u sầu: "Tiểu Duẫn, đây là con đường sống duy nhất của con. Cái vị Trần thiếu gia kia, trời sinh chí âm, vốn có mệnh cô sát, không ngờ lại bị đột tử trước. Đã thế lúc chết vẫn còn có oán hận trong lòng, cho nên mới trở thành đại lệ quỷ. Có điều, có cậu ta ở bên cạnh con, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu-phu/588044/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.