Thấy đám quỷ kia đã chết toàn bộ, Tô Dập hít sâu một hơi, thân thể mềm nhũn ngã vào lòng Nghệ Tu.
"Tiểu Dập, Tiểu Dập! Em sao rồi?" Nghệ Tu vội vàng đỡ thân thể xụi lơ của cậu, còn nâng mặt cậu lo lắng kiểm tra cặp mắt đỏ ngầu.
Bạch ngọc bát quái trước ngực một lần nữa truyền tới sức mạnh ấm áp, không ngừng trấn an cảm giác hít thở không thông cùng đau đớn. Tô Dập khó khăn nuốt nước miếng, tay run run nắm bàn tay bọc trong ánh sáng của Nghệ Tu trùm lên con ngươi căng đau của mình, suy yếu mở miệng: "Để em nghỉ một chút..."
Nghệ Tu ngẩn người, theo bản năng điều động sức mạnh trong cơ thể tràn tới bàn tay, để tay mình ấm nóng lên. Tô Dập đang nhắm mắt chỉ cảm thấy từng luồng sức mạnh ấm áp nóng bỏng từ lòng bàn tay dán sát mí mắt truyền tới, không ngừng xoa dịu đau đớn trong mắt, cậu không khỏi thở phào, thân thể căng cứng cũng có chút thả lỏng, tựa vào lòng Nghệ Tu thở hổn hển, không nhúc nhích.
Nghệ Tu rất nhanh liền phát hiện sức mạnh trong lòng bàn tay mình tựa hồ không ngừng truyền vào mắt Tô Dập, mà Tô Dập rõ ràng cũng thả lỏng hơn, anh không khỏi gia tăng sức mạnh truyền tới, đồng thời điều chỉnh vị trí của Tô Dập trong lòng, để cậu thoải mái hơn một chút.
Đỗ Phái Tuyết tròn mắt nhìn đám quỷ nổ tung rồi hóa thành hắc khí biến mất, nụ cười kỳ dị trên mặt biến mất, tròng mắt khó nén khiếp sợ: "Cái này... chính là sức mạnh của quỷ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-nhan/581240/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.