Đào Tuyết Ương đến giờ vẫn chưa tiếp thu được, anh chàng đẹp trai chói lòa đó là học đệ của mình, hai người đó hoàn toàn khác xa nhau. Khí chất của Phán Quan Thôi Ngọc và Lương học đệ, giống như một kẻ ở thiên đường, một người dưới đất, không thể so sánh.
"Làm sao ngươi biết? Chẳng lẽ thần tiên các người quá rãnh rỗi, bị 'đau bi' nên giở trò quỷ?" - Sư Âm vừa nói xong cũng thấy hối hận. Nàng mới là người uống nhiều "nước miếng" của Đào Tuyết Ương nhất, chuyện không nên nghĩ cũng nghĩ tới luôn rồi.
"Những thiên tai vừa xảy ra, nguồn gốc xuất phát từ tầng thấp nhất dưới Địa Phủ. Lúc đầu tính toán, phải chậm hơn mấy năm, không ngờ Trấn Ma Kiếm bị gãy, nên không giam cầm được hắn." - Thôi Ngọc không phải đùa giỡn, nói rất đàng hoàng nghiêm túc. Chuyện này rất nghiêm trọng.
"Hắn? Hắn là ai?" - Có thể trong vòng một ngày, làm trần gian thê thảm. Sư Âm thấy đây mới là trùm trong tất cả trùm mà nàng từng đối mặt.
"Là một nguồn tà niệm rất lớn, đã chuyển hóa thành người. Thiên binh thiên tướng không cách nào tiêu diệt được hắn, nên dùng Trấn Ma Kiếm phong ấn ở tầng thấp nhất dưới địa ngục, đó là một không gian hoàn toàn độc lập. Nhưng Trấn Ma Kiếm trong trận chiến giữa thần và ma đã bị tổn hại, nên chỉ có hiệu lực ba ngàn năm. Mỗi ba ngàn năm, nó cần phải được tu sửa lại, nếu để cho tà niệm trốn đến nhân gian, hậu quả khó lường. Các người cũng đã từng đụng với tà niệm, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/4603845/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.