"Ềy đôi em ở đây đoan trang chăm chú cũng không ngược được chị a, chị nói một chút về việc hai người vừa bàn đi, chung quy không thể nào đều là họ Vương!" 
"Ờ." Đàm Phó Du bắt đầu xòe ngón tay nói mình làm sao nhìn thấy Trương Mộc Thanh, làm sao nhớ ra Trương Mộc Thanh không phải thứ tốt lành, thêm chút mắm dặm chút muối, làm gương mặt đang yên đang lành của Tô Nguyễn Nguyễn nhuộm cho đen thui, nữ kim cang mặt đen u ám đến có thể vắt ra nước. 
"Oán niệm còn lại, chín mươi tám, cô còn tám mươi bốn ngày." Âm thanh của hệ thống lại xuất hiện. 
Đào An An khựng lại, cảm thấy đau đầu, cảm giác giống như tiếng cười của Ngô Vận lại trở về dằn vặt một lần nữa. 
Thế nhưng hệ thống chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở một câu, không nói chuyện gì khác. Nếu thật sự có hàm nghĩa nào cần phân tích, thì nó chính là con sông gần trong gang tấc kìa, cô có thể nhảy xuống. 
Sắc mặt khó coi, nàng nhớ tới chuyện ban sáng hệ thống nói với mình. 
"Sao vậy?" Tô Nguyễn Nguyễn nghe những lời phân tích vô căn cứ của Đàm Phó Du xong, thấy sắc mặt nàng không đúng, liền đưa tay sờ trán nàng, lạnh lạnh, không nóng, lúc này mới rút về. 
"Hệ thống vừa nhắc nhở tớ, oán niệm còn thừa chín mươi tám, tớ còn tám mươi bốn ngày." 
"Hệ thống chính là tên lừa đảo, còn dám ra đây nói chuyện... không phải đã kết luận được rồi sao, hệ thống chính là đại thủy quỷ, thấy em sắp đi du lịch sợ em không nhảy sông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/1420481/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.