Nghĩ quẩn! 
Bản thân Đào An An không biết bơi, giờ này khắc này lại không ngờ được Tô Nguyễn Nguyễn sẽ không lý trí như vậy. 
Nhưng vẫn là kêu cứu. 
"Đừng kêu!" Tô Nguyễn Nguyễn ló đầu lên khỏi mặt nước, "Chờ tôi mười giây." 
Nàng thật đúng là có thể nhịn thở mười giây chìm đầu xuống dòng sông không sạch sẽ kia. 
Đào An An đếm giây. 
Mười. 
Người hai bên bờ sông nghe tiếng kêu cứu của nàng đều dò đầu về hướng này, nhưng chỉ nhìn thấy nàng đứng sừng sững không lung lay như hòn vọng phu, cũng đều quay đầu đi, những người đó cách xa như vậy, thấy không rõ mặt, hẳn là không biết bộ dạng của mình ra sao. 
Tám. 
Cây Ngô Đồng và Liễu bị gió thổi lướt qua vang lên tiếng lào xào, rõ ràng là mùa hè, mùa hè oi bức không gió, lại không biết gió từ đâu thổi lên đầu chúng nó. 
Năm. 
Nước sông róc rách, dòng nước không chảy xiết, không giống hôm nàng trượt chân ngã xuống sông. Nước mưa xối xả, giống như có thể cuốn cả con voi. Kỹ năng bơi của Tô Nguyễn Nguyễn tốt như vậy, lần trùng sinh thứ hai nàng còn thấy Tô Nguyễn Nguyễn có thể mang nàng lên từ dòng sông chảy xiết, huống chi hiện tại con sông yên ả không sóng, gội đầu còn ngại tốc độ nước không đủ. 
Ba. 
Nhưng mà nước của con sông này không tầm thường a, lần trước con sông còn cuốn trôi Hứa Chi Hoán, trình độ bơi của Tô Nguyễn Nguyễn ở trước Hứa Chi Hoán có bao nhiêu nàng không biết, nhưng nàng biết thể lực của Hứa Chi Hoán bơi cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/1420478/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.