Nếu như Kim Cang biết nói, có khả năng nó sẽ nghiêng đầu nhìn Đào An An và nói: "Ngạc nhiên hem? Bất ngờ hem?"
Đào An An tìm được Kim Cang ở bờ sông, Kim Cang uy mãnh như một đại tướng quân đứng trên mặt cỏ cách con sông mấy mét, nhe răng trợn mắt với con sông, thực tế thì hàm răng của nó chỉ dùng để dọa người, lần trước nhìn thấy một con Corgi nó sợ đến lôi Tô Nguyễn Nguyễn chạy hai con phố.
Chỗ nó đối mặt đúng lúc là chỗ Đào An An không ngừng nhảy xuống.
"Kim Cang, không được sủa." Nàng vỗ đầu nó, Kim Cang vẫn tiếp tục điên cuồng sủa với con sông yên ả, Đào An An nói chưa dứt lời, Kim Cang tưởng mình được cổ vũ, sủa càng thêm dữ dội, mang theo sức lực muốn liều mạng, giống như có thâm cừu đại hận với con sông —— nhưng mà không có, nó cũng chỉ dám ở xa xa sủa với con sông, không dám tiến thêm bước nào.
Đào An An chịu không nổi mọi người đổ mắt nhìn đến tình cảnh hai người một chó, lại đau lòng bàn tay Tô Nguyễn Nguyễn bị nó kéo ra thương tích, tức giận kéo kéo lỗ tai chó, nắm sợi dây lôi nó về lúc này nó mới yếu ớt đi sát theo sau, thường xuyên quay đầu lại gâu gâu sủa, bị Tô Nguyễn Nguyễn mắng mấy câu, đôi tai rũ xuống lúc này mới yên tĩnh.
Sau khi trở về dường như Kim Cang bị hoảng sợ, không đi ị, lúc tắm cũng rất ngoan, Đào An An chọc ghẹo mãi nó cũng chỉ trừng mắt nhìn nàng, cúi đầu xuống, ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/1420455/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.