Chương trước
Chương sau
Linh hồn Trần Tư Tuyền tán loạn khiến cho mọi người chết điếng. Chỉ khi nào sinh mệnh lực bị mất đi sự khống chế của linh hồn thì mới xuất hiện hiện tượng như thế. Vì vậy muốn trị tận gốc thì điểm mấu chốt chính là phải chữa trị linh hồn của nàng.
Cơ Động dù sao cũng đã nhiều lần dung hợp linh hồn với nàng. Nên khi vừa tiếp xúc, linh hồn Trần Tư Tuyền đã tự động nghênh hợp mà dung hòa với hắn. Đối với linh hồn của Cơ Động, Trần Tư Tuyền hoàn toàn không có chút phòng bị. Xung quanh linh hồn của nàng được bao phủ bởi Linh Hồn Lực của Cơ Động nên không bị tan rã hoàn toàn.
Một mặt Cơ Động dùng Linh Hồn Lực tạo thành một cái lồng năng lượng cố gắng không cho bất cứ tia linh hồn nào của Trần Tư Tuyền thất thoát. Mặt khác hắn đặt một tay lên ngực nàng, thông qua ma lực bản thân liên tục kích thích Sinh Mệnh Chi Hạch, sinh mệnh lực và linh hồn lực của mình để cô đọng lại sinh mệnh lực cho Trần Tư Truyền. Hắn cố gắng phát ra thật nhiều sinh mệnh lực nhằm khôi phục thân thể của nàng. Chỉ có như vậy thì sau khi linh hồn của nàng khôi phục, lúc đó thân thể Tư Tuyền mới trở lại như cũ được.
Sau khi hoàn thành một loạt hành động, Cơ Động mới từ từ cảm thụ linh hồn của Trần Tư Tuyền. Lực lượng linh hồn Thánh cấp quả thật vô cùng mạnh mẽ. Sau khi bao lấy toàn bộ linh hồn nàng, hắn liền xông thẳng vào trung tâm não hải. Bằng vào hàng rào linh hồn, hắn đem toàn bộ linh hồn của Trần Tư Tuyền ép lại vị trí cũ.
Đối với Cơ Động thì việc phiền toái lớn nhất bây giờ là làm thế nào để củng cố lại linh hồn của Trần Tư Tuyền. Chỉ cần đem linh hồn Trần Tư Tuyền đặt vào Linh Hồn Chi Hải, lúc đó hắn mới có thể cứu được nàng. Nhưng mà điều này dễ như vậy sao? Hỗn loạn, tản mạn… tựa hồ đã mất đi hạch tâm chính là những gì mà Cơ Động cảm nhận được từ linh hồn nàng. Hắn sắp không thể khống chế được nữa, nếu tình trạng này cứ kéo dài thì hắn cũng chỉ có thế làm giống Long Hoàng, giữ lại tánh mạng của nàng mà không thể làm nàng tỉnh lại.
Không được! Tuyệt đối không thể được! Vì ta mà nàng mới ra nông nổi này… Bất luận phải trả giá như thế nào thì mình cũng phải cứu được nàng, Cơ Động thầm nhủ. Trong hoàn cảnh thúc thủ vô sách, hắn cẩn thận suy tính rồi quyết định tìm kiếm cơ hội từ trong linh hồn của Trần Tư Tuyền.
Ảo diệu nhất trên cơ thể con người không gì ngoài linh hồn, nó là một tồn tại rất hư vô và mờ mịt. Không ai có thể tu luyện nó một cách hữu hiệu, cũng không ai có thể hoàn toàn biết được trong nó ẩn chứa những biến hóa gì. Cơ Động không thể… mà ngay cả Thần linh cũng không ngoại lệ. Linh hồn đạt tới Thánh cấp phát sinh hàng loạt kỳ ngộ, khiến cho việc khống chế linh hồn của Cơ Động có một bước phát triển nhảy vọt. Mặc dù không rõ vấn đề của Trần Tư Tuyền nằm ở đâu, nhưng hắn có thể dùng Linh Hồn Lực của mình tiến hành rà soát toàn diện linh hồn nàng.
Sau khi linh hồn Trần Tư Tuyền ổn định, Cơ Động bắt đầu tiến hành dò xét, cố gắng tìm ra những dấu vết bất thường. Vì quan hệ đến sinh tử của Trần Tư Tuyền nên hắn cực kỳ cẩn thận, sợ rằng sẽ bỏ qua những dấu vết nhỏ.
Thời gian trôi qua từng giây, từng giây một. Đám người Thiên Can Thánh Đồ cũng không tu luyện nữa mà lẳng lặng quan sát quang cầu màu đỏ trước mặt. Mặc dù không biết chuyện gì đang diễn ra bên trong, nhưng thông qua dự đoán của Thiên Cơ, bọn họ cũng lờ mờ đoán được Trần Tư Tuyền lâm vào tình trạng như thế có liên quan rất lớn đến Cơ Động.
Cơ Động bắt đầu tìm kiếm tại hạch tâm linh hồn của Trần Tư Tuyền. Nếu có thể tìm được chỗ vỡ nát và nghĩ ra biện pháp ngưng tụ lại một lần nữa, thì coi như mọi chuyện đã được giải quyết.
Vạch lá tìm sâu là một quá trình lâu dài và khô khan nhưng Cơ Động vẫn rất kiên nhẫn, không hề bỏ sót dù chỉ là một chi tiết nhỏ.
Rốt cuộc công mài sắt có ngày nên kim, Cơ Động đã tìm thấy một khí thể màu đỏ nhỏ xíu rất khó cảm ứng trong linh hồn Trần Tư Tuyền. Nó hiện tại rất tán loạn, phiêu hốt không ngừng. Mà làm Cơ Động kinh ngạc hơn chính là khi hắn tiến hành dò xét linh hồn thì một ít khí thể liền lặng lẽ đi tới, chẳng những không hề tán đi mà ngược lại nó còn tỏ vẻ thân thiết với hắn.
Cảm giác vô cùng quen thuộc này khiến linh hồn Thánh cấp của hắn run rẩy. Bất quá cảm giác đó hết sức mờ mịt, khi hắn cẩn thận tìm kiếm thì dù cố thế nào cũng không thể tìm thấy.
Cơ Động sao có thể nghĩ tới những linh hồn ba động cực nhỏ kia chính là thần thức của Liệt Diễm. Do linh hồn của nàng đã dung hợp hoàn toàn với linh hồn của Trần Tư Tuyền nên những dao động đó khiến cho Cơ Động không thể khám phá ra. Mà hắn cũng chủ quan nghĩ rằng chúng xuất phát từ linh hồn Trần Tư Tuyền, nên có thể nói hắn đã bỏ qua cơ hội được gặp lại Liệt Diễm.
Đối với số khí thể màu đỏ bị Cơ Động hấp dẫn, hắn lập tức dùng linh hồn của mình khống chế chúng. Hắn biết mình đã tìm được vấn đề. Nó chính là hạch tâm linh hồn của Trần Tư Tuyền. Hơn nữa, nếu như đã vỡ nát thì chắc chắn chúng không chỉ có chừng này.
Phát hiện này khiến Cơ Động vững tin hơn nhiều. Hắn tiếp tục tìm kiếm không hề buông tha ngay cả một tia dù là nhỏ nhất.
Quả là trời không phụ lòng người. Dưới sự nỗ lực tìm kiếm, cuối cùng hắn cũng phát hiện từ trong linh hồn tán loạn của Trần Tư Tuyền một tia thần thức vỡ nát màu đỏ, hắn liền thu gom chúng vào. Cơ Động cảm thấy vô cùng kinh ngạc, mặc dù hắn đã dung hợp linh hồn với Trần Tư Tuyền nhưng hắn không thể nào dung hợp với tia thần thức màu đỏ ấy.
Cơ Động không biết một điều là linh hồn Thánh cấp thì làm sao có thể dung hợp với một linh hồn Thần cấp được?
Cảm giác mệt mỏi bắt đầu xuất hiện, rõ ràng là biểu hiện của việc sử dụng linh hồn quá độ. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình trạng như thế này, từ đó có thể thấy được lần tìm kiếm này hao phí bao nhiêu tinh lực.
Nhưng bây giờ đã đến thời khắc mấu chốt, hắn không thể buông xuôi. Tập trung cảm thụ cho đến khi không còn một tia linh hồn màu đỏ nào bên ngoài nữa, Cơ Động mới đem đám linh hồn màu đỏ đó dồn vào một chỗ.
Cơ Động nghĩ rằng chỉ cần hắn đem những tia linh hồn tại hạch tâm bị tán loạn cô đọng lại thì linh hồn của nàng sẽ thu nạp được Linh Hồn Lực.
Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện ra ý nghĩ của mình là sai lầm. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Cơ Động biết rằng linh hồn nào cũng có hạch tâm, nó tồn tại giống như Hỗn Độn Châu và trọng yếu như trung tâm của cả hệ ngân hà vậy. Nhưng hạch tâm linh hồn của Trần Tư Tuyền lại vô cùng bé nhỏ, hơn nữa còn hết sức hỗn loạn. Trừ lúc linh hồn dung hợp, nếu không bình thường mà so sánh với linh hồn của hắn thì quả thật là khác biệt nhau một trời một vực. Cơ Động cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao linh hồn của hắn cũng là Thánh cấp, có lớn hơn linh hồn Trần Tư Tuyền thì cũng là chuyện bình thường.
Tuy nhiên, một hạch tâm linh hồn nhỏ yếu như vậy nhưng mặc kệ hắn dùng bao nhiêu áp lực thì những linh hồn màu đỏ này vẫn nhất quyết không chịu dung hợp với nhau. Giống như bọn chúng không hề có quan hệ với nhau vậy.
Cơ Động bây giờ mới tin tưởng hoàn toàn lời của Vân Thiên Cơ, trừ mình ra quả là không người nào có thể giúp được nàng. Bằng vào dung hợp linh hồn mới có thể tìm thấy những mảnh vỡ của hạch tâm linh hồn và tập trung chúng lại. Nhưng điều kiện tiên quyết để thành công chính là linh hồn của Trần Tư Tuyền không bài xích linh hồn hắn. Nếu không thể dung hợp hạch tâm linh hồn và khôi phục nó thì hết thảy những cố gắng của hắn từ trước đến giờ coi như đổ sông đổ biển.
Làm sao bây giờ? Mất chín trâu hai hổ mới tìm được những mảnh linh hồn hạch tâm này, nhưng hiện tại lại không thể nào dung hợp chúng được.
Vào thời điểm Cơ Động hoàn toàn thúc thủ vô sách thì hắn bỗng thất kinh nhận ra thân thể của mình phảng phất như bị một cỗ lực lượng kì dị dẫn động. Toàn bộ tinh lực của hiện giờ hắn đều quán chú cho việc bảo vệ linh hồn của Trần Tư Tuyền, nên khi thân thể gặp dị biến liền nhất thời lâm vào hoảng sợ. Hắn vội điều động một tia linh hồn trở về thân thể dò xét tình huống.
Tìm tòi một lúc, Cơ Động lập tức phát hiện ra vấn đề xuất phát từ chín hạt sen bổn mạng Hồng Liên của Liệt Diễm lưu lại. Không biết do nguyên nhân gì mà chín hạt sen này khẽ rung động. Thậm chí chúng còn tỏa ra cảm giác hưng phấn.
Sặc! Chuyện gì đây? Chẳng lẽ chúng cảm nhận được linh hồn mình đang mỏi mệt nên tiến hành trợ giúp chăng? (B: ghét mấy thằng ăn dưa bở...)
Cơ Động cũng đã dùng qua chính hạt sen này một lần. Thậm chí quầng sáng mà hắn tự động sinh ra lần này cũng có liên quan đến chúng. Nhưng tác dụng thực tế của chín hạt sen kia thì Cơ Động hoàn toàn mù tịt. Chỉ khi nào cảm giác được bản thân mình gặp nguy hiểm thì chúng mới xuất hiện. Lúc này thấy bọn chúng đang rục rịch nên hắn cứ nghĩ rằng do bản thân mình tiêu hao quá nhiều Linh Hồn Lực cho nên chúng mới như vậy.
Ngay lập tức, hắn không nghĩ ngợi thêm nữa mà nhanh chóng điều động tia linh hồn ban nãy đến gần chín hạt sen.
Khi linh hồn Cơ Động vừa tiếp xúc với chín hạt sen thì chín hạt sen đó đều đồng loạt có phản ứng trong nháy mắt. Linh hồn của Cơ Động giờ này biến thành một cầu nối, để chín hạt sen nương theo mối liên hệ của linh hồn, chui vào thế giới linh hồn của Cơ Động nhanh như chớp.
Tình huống đột ngột này làm Cơ Động thót tim. Nhưng chỉ sau một khắc, hắn liền cảm thấy linh hồn đang trống rỗng vì đuối sức của mình đột nhiên chấn động. Một cảm giác ấm áp vô cùng dễ chịu nhanh chóng lan khắp mọi ngóc ngách trong linh hồn của hắn, sự mệt mỏi lúc trước nhanh chóng biến mất.
Khi ý thức của hắn quay trở lại Linh Hồn Chi Hải, màn hiện ra trước mắt làm Cơ Động sợ đến ngây người. Chín hạt sen giờ đây đang vây quanh hạch tâm linh hồn của Trần Tư Tuyền. Chúng liên tục phóng ra những tia hồng sắc quang mang nhàn nhạt. Những tia linh hồn màu đỏ mà hắn đã dồn toàn lực áp súc vẫn không không hề suy chuyển thì giờ đây lại bắt đầu dung hợp dưới hồng sắc quang mang.
Như vậy cũng được sao? Ngây người sau một giây, ngay lập tức Cơ Động liền có phản ứng. Thật không hổ là một phần thân thể của Liệt Diễm! Công hiệu của chín hạt sen rất cường đại a! Một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng Cơ Động. Liệt Diễm… tuy rằng nàng đã mất nhưng nàng vẫn nhiều lần cứu ta, thậm chí bây giờ còn cứu cả bằng hữu của ta.
Cơ Động nào có biết rằng chín hạt sen kia là do cảm ứng được thần thức của Liệt Diễm nên mới rục rịch mà nương theo linh hồn của hắn đi tới nơi đây. Bản thân chúng vốn là đồng nguyên lực lượng với thần thức của Liệt Diễm, nên khi chín hạt sen kia phóng ra bổn nguyên lực lượng, liền có thể trợ giúp thần thức nàng tổ hợp lại một lần nữa.
Cơ Động bây giờ lại trở thành khán giả, mắt thấy linh hồn bổn nguyên của Trần Tư Tuyền dần khôi phục, hắn liền thở phào nhẹ nhõm. Khôn ba năm dại một giờ, tình cảnh của hắn lúc này chính là ví dụ rõ nhất.
Khi linh hồn bổn nguyên tổ hợp lại thì ý thức của Liệt Diễm cũng dần dần hồi phục. Nàng cảm giác được sự tồn tại của chín hạt sen. Chúng vốn là một bộ phận của thân thể nàng, cho nên hiện tại nàng cảm thấy rất thoải mái.
- Đây là nơi đâu? A! Đây là linh hồn của Cơ Động.
Sau khi thần thức được chín hạt sen của bổn mạng Hồng Liên giúp đỡ, linh hồn của Liệt Diễm dần dần hồi phục. Nàng từ từ hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Thần thức của nàng bị vỡ nát khi cứu Cơ Động. Nàng cứ tưởng thế là hết rồi, ý niệm cuối cùng trong đầu của nàng chỉ là hi vọng Cơ Động được cứu thoát, nàng không hề nghĩ rằng mình có thể sống lại. Lần này tất cả là do Cơ Động chứ không hề có trợ giúp từ bất kỳ một vị thần nào. Lấy thần thức của nàng, chỉ cần suy nghĩ một chút sẽ hiểu mọi chuyện. Dao động tinh thần cùng với những tia linh hồn bị tản mát bên ngoài được Cơ Động gom vào một chỗ đang nhanh chóng tổ hợp lại.
Phát hiện linh hồn nàng có dấu hiệu khôi phục, Cơ Động không khỏi mừng rỡ. Hắn càng thêm cẩn thận dùng thần thức của mình bảo vệ giúp nàng nhanh chóng trọng tổ lại linh hồn.
Khi tàn thức của Liệt Diễm được trọng tổ được thì việc hồi phục linh hồn cũng thuận lý thành chương. Chỉ một lát sau, tất cả linh hồn tán loạn của Trần Tư Tuyền đã được ngưng tụ lại giống như một dải ngân hà.
Đây là lần đầu tiên Cơ Động được quan sát linh hồn của một người ở cự li gần như thế. Hình ảnh mỹ diệu trước mắt khiến mắt hắn nhìn hoài không dứt, nhất là linh hồn này lại không hề bài xích hắn.
Lúc này Trần Tư Tuyền cũng cảm nhận được linh hồn của Cơ Động đang ngập tràn vui mừng cùng hạnh phúc. Nàng thở phào nhẹ nhõm, Cơ Động có thể cứu mình chứng tỏ hắn không có việc gì. Hơn nữa, từ cảm thụ khi tiếp xúc linh hồn, nàng có thể thấy được linh hồn của hắn so với trước kia càng thêm cứng cáp, khống chế linh hồn cũng thuần thục hơn. Hiển nhiên, Linh Hồn Lực của hắn đã tăng trưởng.
Phải biết rằng bọn họ không gặp nhau mới trong một khoảng thời gian ngắn thôi. Trước khi cứu Cơ Động, Trần Tư Tuyền cảm ứng được linh hồn hắn không mạnh mẽ như vậy. Sự tiến bộ này chắc chắn phát sinh trong vòng mười tám ngày trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.