Chương trước
Chương sau
Cơ Động đi tới gần cái bàn tròn, hai tay nhẹ nhàng nhấn xuống một cái.
Một màn quỷ dị xuất hiện làm cho những người bên trong phòng không thể nào lý giải nổi. Chính là cái bàn lúc trước bọn họ dùng để ăn uống cùng với món thức ăn đặt ở phía trên nó lặng lẽ xuất hiện một màu đen nhanh. Ngay sau đó, toàn bộ mọi thứ lặng im biến mất. Không sai, chính là hư không tiêu thất, chỉ có một ít tro bụi chậm rãi rơi xuống. Trong quá trình đó không có bất kỳ thanh âm nào phát ra.
Mọi người trong phòng đồng thời ngây dại, đây là loại lực lượng gì chứ? Chí âm chí nhu, lực bộc phát trong nháy mắt có thể đạt tới trình độ này quả là kinh khủng. Đáng sợ hơn là cho đến hiện tại Cơ Động vẫn không có thả ra Âm Dương Miện của hắn. Dưới tình huống như thế, bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng phải sinh ra cảm giác sợ hãi. Hơn nữa, bộ dạng Cơ Động một đầu tóc trắng đã đủ quỷ dị lắm rồi.
"Đây, đây là chuyện gì?" Gã nam tử giật mình trừng mắt nhìn tới Cơ Động. Không có cái bàn cách trở, không gian trong phòng hình như rộng rãi hơn nhiều.
Bọn hộ vệ còn lại đã không dám xông lên nữa, tất cả cảnh giác nhìn chăm chú Cơ Động, nhưng không dám chủ động xuất thủ. Kết cục của hai gã hộ vệ lúc trước xuất thủ bọn họ đã thấy được, từ cái bàn lặng im biến mất ở trước mắt khiến cho bọn họ hiểu được hai gã hộ vệ kia chỉ sợ là bị lực lượng chí âm chí nhu của Cơ Động đánh nát nội tạng rồi. Mặt ngoài nhìn qua thân thể không có bất kỳ tổn thương nhưng trên thực tế nội tạng trong cơ thể đã biến thành tro bụi hết rồi. Đây chính là hai gã sáu quan Ma sư đó! Thế mà đối diện với gã thanh niên tóc trắng này hoàn toàn không có lực kháng cự. Hắn có thể giết chết hai người tự nhiên cũng có thể giết những người khác, không có người nào không sợ chết, những gã hộ vệ này tự nhiên không phải là ngoại lệ. Bọn hắn cảm thấy may mắn chính là sau khi Cơ Động phá hủy cái bàn thì không có ý định tiếp tục công kích.
Cơ Động nhìn tới gã nam tử cầm đầu, chỉ chỉ mặt đất trước mặt mình nói: "Quỳ xuống nói xin lỗi với ta, ta sẽ bỏ qua cho ngươi !" Hành động ba lần gọi cô nương rót rượu cho mình ra ngoài đã làm Cơ Động mất thể diện. Hắn đồng dạng muốn dằn mặt lại đối phương, cho nên không có đại khai sát giới, chẳng qua chỉ xuất thủ một lần để kinh sợ đối phương.
"Khốn kiếp, ngươi biết ta là ai không?" Có lẽ là vì Cơ Động mang đến áp lực quá lớn, gã nam tử bắt đầu sợ hãi, hoảng loạn nói: "Ta là Nhị hoàng tử của đế quốc Tây Kim, cho dù ngươi giết chết ta, ta cũng sẽ không khuất phục. Cha nuôi của ta chính là nghị trưởng thương hội Ngốc Có Tiền, mỗi một vị đang ngồi cạnh ta đều là trọng thần đế quốc Tây Kim. Cho dù thực lực ngươi có mạnh hơn nữa cũng chỉ có một người, hôm nay ngươi đừng mong từ nơi này còn sống đi ra ngoài!"
Tuổi tác vị hoàng đế đế quốc Tây Kim đã cao, gã Nhị hoàng tử này chính là một trong những người có khả năng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Hôm nay hắn mời mấy vị đại thần ủng hộ hắn đến tửu điếm Ngốc Có Tiền thương lượng đối sách. Vừa nhìn thấy Phiêu Phiêu thanh thuần nhất thời tâm động, nhưng hắn không ngờ tới chỉ vì mình nhất thời ham mê nữ sắc lại dẫn đến vấn đề trí mạng như vậy.
Cơ Động nghe hắn nói quả thật hơi kinh ngạc, mặc dù hắn nghe những người này nói chuyện với nhau đã đoán được gã nam tử trước mắt này có thân phận hoàng thân quốc thích gì đó, nhưng vẫn không có nghĩ đến thân phận người này lại cao đến như vậy. Chẳng những quan hệ đến hoàng thất đế quốc Tây Kim, đồng thời còn quan hệ đến cả thương hội Ngốc Có Tiền. Nhưng mà những thứ này có tác dụng gì với Cơ Động không?
"Bất luận ngươi là ai, lời ta nói ra chưa từng thu hồi lại. Ngươi mới vừa nói cho dù chết cũng sẽ không khuất phục đúng không? Tốt, ngươi rất có cốt khí. Hi vọng ngươi có thể giữ vững cốt khí như vậy." Vừa nói xong Cơ Động đã cất bước đi tới.
"Ầm !" một tiếng, hỏa diễm hai màu đồng thời từ sau lưng Cơ Động nổi lên, nhiệt độ ở trong gian phòng rộng rãi này cấp tốc gia tăng. Cơ hồ thoáng cái toàn bộ không gian liền biến thành lò rèn. Những gã Ma sư hộ vệ sắc mặt đại biến, mọi người không trụ nổi lui gấp về phía sau, Cơ Đồng cùng lúc phát ra thuộc tính và linh hồn áp chế, lấy tư thế cương mãnh nhất đánh thẳng vào thân thể bọn hắn, chèn ép đến mức mấy gã hộ vệ này hô hấp cũng hết sức khó khăn, thực lực của bọn hắn vốn không thể chống lại Cơ Động, nay lại bị áp chế mãnh liệt trong mắt bọn hắn chỉ còn mỗi cảm giác hoảng sợ. Ngay cả Nhị hoàng tử và các đại thần cũng bị ép lui, mọi người thất kinh lui ra sau lui rồi lại lui lui nữa lui mãi, lui một hồi cái lưng của bọn họ đã đụng vào vách tường.
Cơ Động đứng nguyên tại chỗ, hỏa diễm hai màu trên người đột nhiên chuyển thành màu đen thuần túy, trong lúc bất chợt tay trái hắn nhằm phương hướng đám hộ vệ đánh ra một chiêu, không có bất kỳ quang mang ma lực hiện lên. Một gã hộ vệ chỉ cảm thấy có cỗ hấp lực khổng lồ không thể nghịch chuyển chợt xuất hiện quanh người hắn, nháy mắt hắn đã bị kéo đến trước mặt Cơ Động. Trong lúc kinh hoảng, hắn chỉ có thể hợp lại toàn lực đánh thẳng tới ngực Cơ Động.
Cơ Động căn bản không cần né tránh, để mặc cho hai đấm đối phương đánh sát vào ngực mình, khi đó tay trái hắn lặng lẽ chạy thẳng tới cổ họng đối phương, đây rõ ràng là chiêu Minh Dương Liệp Chỉ có điều hắn không sử dụng Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, mà lại dùng Đinh Minh Âm Linh Hỏa. Kỹ năng hai đại quân vương vốn có liên hệ với nhau, lấy lực khống chế của Cơ Động chuyển hóa hai loại ma lực qua lại là chuyện rất dễ dàng.
Tên hộ vệ thấy Cơ Động không có ý né tránh thì không khỏi mừng rỡ, hắn vận dụng toàn bộ ma lực vào trong đầu quyền, trong lúc cấp bách không kịp đánh ra ma kỹ, nhưng thân là một gã Ma sư sáu quan, một quyền này mang theo sức mạnh tương đối kinh khủng.
Khi hai đấm của hắn đánh lên ngực Cơ Động, sắc mặt hắn đột nhiên xám như tro tàn. Bởi vì hắn phát hiện bộ ngực Cơ Động trở nên cực kỳ mềm mại, mang theo một loại rung động đặc thù hóa giải năm thành lực lượng của hắn. Đáng sợ hơn nữa chính là thuộc tính ma lực của hắn đã bị cực hạn song hỏa triệt tiêu ngay lập tức. Một nửa ma lực còn lại phảng phất như bị cuốn vào một dòng nước xoáy kỳ dị hấp thu sạch sẽ. Trong tiếng động nổ lên vang trời, thân thể Cơ Động không hề nhúc nhích mà tên Ma sư đã bị Cơ Động nắm cổ nhấc lên không trung.
Hỏa diễm đen tuyền lặng lẽ hiện ra, sau một khắc trước mặt đám người Nhị hoàng tử chỉ còn một cái đầu lâu. Tên hộ vệ bị Cơ Động nắm cổ kia triệt để xong xuôi, tính từ phần cổ trở lên nguyên cái đầu hắn đã hoàn toàn biến thành xương khô, không có thịt, không có máu, nhưng bộ xương lại không bị tổn hại. Nửa phần người phía dưới vẫn giữ được nguyên dạng, thậm chí còn đang chật vật vùng vẫy.
Một màn này quá mức quỷ dị, Cơ Động từ đầu đến cuối chỉ sử dụng hai tay để tạo ra cảnh tượng kinh khủng đó. Nhìn thấy một màn như thế có ai lại không khiếp sợ chứ? Lúc ban đầu xuất thủ, Cơ Động sử dụng Diệt Thần Kích nháy mắt phá đi hai gã hộ vệ công kích, sau đó dùng Âm Hỏa phá hủy nội tạng bọn hắn. Lúc này hắn trực tiếp sử dụng cực hạn Âm Hỏa, nắm được cổ đối thủ thì giết không khó. Cái khó là hắn đánh chết tên hộ vệ này mà không liên lụy tới xương cốt, lực khống chế cỡ này tuyệt đối là kinh khủng. Nhị hoàng tử cũng là người kiến thức rộng rãi, nhưng chưa bao giờ thấy có người nào lực khống chế mạnh như vậy.
Cơ Động tiện tay vứt bỏ thi thể trong tay. Hắn lựa chọn giết người là có mục đích, cảm giác của hắn hơn xa thường nhân, nhất là sau khi linh hồn lực đạt tới trình độ đỉnh phong lại càng thêm nhạy cảm. Hắn giết chết ba tên hộ vệ chính là những người có mùi máu tươi nồng nặc nhất. Có chủ ác tất có nô xấu, những người này làm hộ vệ cho Nhị hoàng tử, lấy hành động lớn lối của Nhị hoàng tử để đoán thì những tên hộ vệ này nhất định là đồng lõa chết chưa hết tội.
Tay trái Cơ Động giơ lên, lần này bàn tay hắn nhắm thẳng vào hướng Nhị hoàng tử. Mặc dù không có bất kỳ ma lực ba động tỏa ra nhưng ai nấy đều cảm thấy lực hấp xả khủng bố kia lại xuất hiện. Sắc mặt Nhị hoàng tử trắng bệch, từng giọt mồ hôi không ngừng theo thái dương chảy xuống. Bên cạnh hắn có không ít hộ vệ nhưng hắn căn bản vô không có nửa phần cảm giác an toàn. Hắn cảm thấy khí tức tử vong từ từ tiếp cận, hắn tuyệt đối không muốn đầu mình biến thành xương khô.
Sắc mặt Cơ Động không hề thay đổi, vào lúc này áp lực hắn mang đến cho những người này có thể đoán được., Ngay cả hô hấp bọn họ cũng rất khó khăn, mọi người câm như hến, toàn thân mướt mồ hôi. Bọn họ run rẩy nghĩ tới nếu như mục tiêu Cơ Động là mình thì sẽ như thế nào? Cơ Động lại chỉ chỉ mặt đất nói: "Quỳ xuống xin lỗi, ta sẽ không nói lần thứ ba!"
"Ta..." Từ nội tâm Nhị hoàng tử rất muốn cự tuyệt, nhưng hắn vừa hé miệng liền phát hiện bản thân căn bản không thể nói ra câu cự tuyệt.
"Điện hạ, đại trượng phu co được dãn được. Trước vượt qua một kiếp này rồi nói sau!" Một cựu thần đứng ở bên cạnh Nhị hoàng tử vội vàng nói. Bọn họ và Nhị hoàng tử đã là người cùng hội cùng thuyền, một khi Nhị hoàng tử gặp chuyện không may, cho dù Cơ Động không giết bọn hắn, cuộc sống sau này của bọn họ cũng không thể nào khá giả. Lúc này nhìn thấy Nhị hoàng tử còn có ý định chống lại hắn làm sao không khẩn trương đây? Đành phải vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Nhị hoàng tử không còn bộ dạng cuồng ngạo lớn lối như lúc trước nữa, hắn làm sao cam tâm từ bỏ vinh hoa phú quý mà chết chứ? Thế nhưng trước mặt có nhiều đại thần như vậy, nếu như hắn khuất phục thì trong tương lai sau này không thể ngẩng đầu lên nổi.
Cơ Động kiên nhẫn cho tới bây giờ đã là cực hạn rồi, mắt thấy Nhị hoàng tử còn đang do dự liền đề thăng hấp lực. Luồng hấp lực không chút khách khí bap quanh trên thân thể Nhị hoàng tử, hắn cơ hồ thét lên chói tai: "Ta quỳ, ta quỳ..."
Hấp lực vừa tới trong chớp mắt, y phục trên người Nhị hoàng tử đã ướt đẫm mồ hôi rồi, hai đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống trước mặt Cơ Động, hàm răng cắn chặt, lần này hắn không dám do dự nữa: "Ta sai lầm rồi!" Cơ Động nhàn nhạt hừ lạnh một tiếng: "Ở trước mặt ta, ngươi không tính là gì cả!" Nói xong câu đó hắn ngạo nghễ xoay người rời khỏi, để lại một căn phòng hoàn toàn yên lặng.
Nhị hoàng tử đang quỳ trên mặt đất mạnh mẽ nhảy dựng lên, ngay lúc hắn định hạ lệnh đuổi giết Cơ Động, hai cựu thần cách hắn gần nhất đột nhiên lao tới chia ra giữ lấy hai cánh tay hắn. hô lên: "Điện hạ, tĩnh táo, nhất định phải tĩnh táo."
"Các ngươi buông ra, các ngươi bảo ta làm sao tĩnh táo?" Hai mắt Nhị hoàng tử đỏ bừng to mồm rống giận.
"Điện hạ, người này dưới tình huống biết rõ thân phận của ngài vẫn dám làm như thế nhất định là có chỗ dựa vào, trước tiên phải rõ ràng rồi nói sau!" Truyện được copy tại Truyện FULL
Nhị hoàng tử thở hào hển từng đợt, sợ hãi, sợ hãi mãnh liệt không ngừng xâm nhập tim hắn. Đây là nguyên nhân tại sao hắn phát bệnh tâm thần như thế. Hồi lâu sau tâm tình hắn dần dần bình phục lại tĩnh táo như ngày thường. Ngoại trừ sỉ nhục nặng nề ra, còn có sợ hãi mãnh liệt quấn quanh tâm trí hắn. Hắn có thể khẳng định, nếu như lúc trước hắn không khuất phục gã thanh niên tóc trắng thật sự sẽ giết chết hắn.
"Đúng rồi, hắn đến tột cùng là ai? Không nói đến lai lịch của hắn, nếu như tuổi của hắn giống với bề ngoài thì thật là đáng sợ. Còn trẻ như vậy đã trở thành một gã cường giả thực thụ, ở trên đại lục hắn nhất định vô cùng danh tiếng. Các thần tử nói rất đúng, bây giờ không phải là thời điểm tức giận, tức giận luôn luôn có hại !"
Cơ Động vừa ra khỏi phòng liền nhìn thấy Phiêu Phiêu đứng ở trước cửa, nàng đang đứng chờ chuyện gì đó.
Thấy Cơ Động bình an vô sự từ bên trong đi ra, Phiêu Phiêu cũng hơi sửng sốt. Ngay sau đó trên mặt hiện ra thần sắc nhẹ nhõm, thấp giọng nói: "Tiên sinh, ngài đi nhanh đi. Người ở bên trong là hoàng tử, mặc dù ta không biết ngài xử lý như thế nào, chỉ sợ ngài sẽ đụng phải phiền toái rất lớn đó!"
Cơ Động kinh ngạc nhìn qua cô bé thanh thuần này, một câu nhắc nhở nói cho Cơ Động biết nội tâm của cô bé này cũng tinh khiết y như bề ngoài vậy. Hắn khẽ mỉm cười hiếm có, gật đầu nói với Phiêu Phiêu: "Cảm ơn ngươi, chuyện này ta tự xử lý được!"
Khi hai người nói chuyện một nhóm hơn mười người là nhân viên quản lý tửu điếm Ngốc Có Tiền đã tới gần, người cầm đầu rõ ràng là lão đại của tòa tửu điếm này, trên người mặc hoa phục. Tâm tình hắn đang rất bất an, thế nhưng khi hắn nhìn thấy Cơ Động thần sắc trên mặt trở nên đặc sắc vạn phần. Bước chân vốn vội vã đi tới đột nhiên ngừng lại, cả người khẽ giật mình một cái, bộ mặt kinh hãi và có điểm không tin tưởng ngơ ngác nhìn tới. Từ khi nhận được tin tức hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngờ tới lại nhìn thấy người này ở trong tửu điếm.
Vị quản lý này sở dĩ không có chạy tới nhanh được là vì hắn mới vừa từ khu Đại giáo trường trở lại. Hắn là một thành viên của nghị sự đoàn thương hội Ngốc Có Tiền, cách đó không lâu hắn mới vừa chứng kiến Cơ Động lấy lực lượng một người đánh tan quân đoàn Kim Sát hơn ngàn binh tinh nhuệ kia mà. Ở chỗ này gặp Cơ Động hắn có thể nào không kinh hãi đây? Ở trong mắt hắn người thanh niên này rất có thể sẽ trở thành hội trưởng kế nhiệm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.