- Rống...! Thân là Ngũ Giai Ma Thú, cảm giác của Thực Nhân Cự Ma vô cùng linh mẫn. Khi hắn cảm nhận được khí tức nóng bỏng nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu mình, trong lòng đã sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt, có khả năng uy hiếp đến tính mạng. Đột nhiên đầu ngẩng cao lên, hai tay hợp lại, toàn lực giơ cao lên, thậm chí không hề để ý đến đám Cực Hạn Song Hỏa Cầu mà hai Nguyên Tố Thể đang không ngừng bắn tới trước mặt. Từ trong con mắt duy nhất trên trán bắn ra một luồng quang mang bạch sắc mãnh liệt. Xét về tốc độ phản ứng, lúc này Thực Nhân Cự Ma chỉ sợ đã đạt đến tốc độ nhanh nhất từ khi chào đời đến giờ. Nhưng mà, thân ảnh trên không trung lại khẽ vặn vẹo trong không trung một chút, hào quang chợt lóe lên, Hóa Thạch Chi Tuyến của Thực Nhân Cự Ma đã bắn vào khoảng không. Phốc-- Nắm tay Cơ Động mang theo phần gai nhọn trên giáp che tay của Quân Ma Âm Dương Khải đã mạnh mẽ đâm thẳng vào phần gáy của Thực Nhân Cự Ma. Giờ khắc này đây, bộ giáp trụ trên người của hắn đã hoàn toàn biến thành một màu đen thâm thúy. Cực Hạn Âm Hỏa lạnh như băng lặng yên phát ra. Thực Nhân Cự Ma không hổ là Ngũ Giai Ma Thú, hơn nữa lại còn sinh trưởng trên Thánh Tà Đảo, so với Ngũ Giai Ma Thú bình thường còn cường hãn hơn vài phần. Thanh gai nhọn trên khải giáp Quân Ma Âm Dương Khải đâm mạnh vào gáy hắn, không ngờ lại phát ra một tiếng keng thật lớn, thậm chí còn phát ra một đoàn đốm lửa lớn. Thanh gai nhọn dài hơn một thước cũng chỉ có thể đâm sâu vào một phần ba mà thôi, đã bị da thịt cứng chắc của Thực Nhân Cự Ma giữ cứng lại. Thân là Ngũ Giai Ma Thú, nhưng Thực Nhân Cự Ma cũng không có ma kỹ gì để hộ thân, bởi vậy, sức mạnh cơ bắp cùng với lực phòng ngự cơ thể của nó tương đối mạnh mẽ đủ để so sánh với Lục Giai Ma Thú. Đầu đúng là chỗ yếu hại duy nhất của nó, nhưng phần xương đầu của hắn cũng là nơi cứng rắn nhất trên toàn thân. Đối với chuyện này, Cơ Động hoàn toàn hiểu rõ, nhưng hắn lại muốn tiến hành công kích vào nơi cứng rắn nhất của đối thủ. Hai chân đạp mạnh lên sau gáy Thực Nhân Cự Ma một cái, thân thể Cơ Động giống như đạn pháo bắn thẳng lên không trung, hai cánh danh rộng, phiêu phù nhẹ nhàng trong không trung. Thanh Bạch Cốt Bổng trong tay Thực Nhân Cự Ma chợt rơi xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Hai tay hắn giơ ra trước, tựa hồ như muốn chụp, bắt cái gì đó, nhưng chung quy không thể thành công. Phốc một tiếng, thân thể tựa như tòa núi khổng lồ của hắn chợt ngã xuống, đập thẳng lên mặt đất, phát ra thanh âm khổng lồ. Có thể nhìn thấy rõ ràng, từ trong miệng, mũi cùng với con mắt độc nhất của hắn tản mát ra luồng khói nhàn nhạt. Bên ngoài nhìn tới, con Ngũ Giai Ma Thú cường đại này tựa hồ cũng không có bị thương nặng, một kích khi nãy của thanh gai nhọn Quân Ma Âm Dương Khải của Cơ Động cũng không đủ làm hắn trí mạng, nhưng thực tế, giờ khắc này, toàn bộ đại não bên trong của hắn đã hóa thành tro bụi. Thanh gai nhọn kia mặc dù không đâm sâu vào trong, nhưng mà, cũng đủ để Cơ Động đem Cực Hạn Âm Hỏa choáng đầy lực thẩm thấu cùng hủ thực cực mạnh truyền vào đại não của Thực Nhân Cự Ma. Thử hỏi, lực phòng ngự của Thực Nhân Cự Ma có cường hãn đến mức nào đi nữa, bộ não của hắn làm sao có thể chống cự được Cực Hạn Chi Hỏa cơ chứ? Nếu cái mà Cơ Động sử dụng là Cực Hạn Dương Hỏa, dưới lực bộc phát mạnh mẽ, cũng chưa có thể làm nổ tung đầu hắn được, nhưng Cực Hạn Âm Hỏa thì lại khác, thẩm thấu, thâm nhập và lặng lẽ thiêu đốt, dễ dàng đoạt đi sinh mệnh của đầu Ngũ Giai Ma Thú này. Hai Nguyên Tố Thể lặng lẽ bay đến bên cạnh người Cơ Động. Hai tay Cơ Động huơ lên, đã kéo bọn chúng lại sát bên người, phân biệt đặt lên hai vai mình, sử dụng Cực Hạn Chi Hỏa của mình bổ sung căn nguyên cho bọn chúng. Được một lát, hai tiểu gia hỏa này đã có thể tự mình hấp thu Hỏa nguyên tố trong không trung để bổ sung bản thân. Có chúng nó ở đây, tương đương với hai phân thân của Cơ Động, đây là chuyện vô cùng tốt lúc này. Lúc trước nếu không phải có chúng nó tấn công thu hút sự chú ý của Thực Nhân Cự Ma, lại liên tiếp đẩy lùi Thực Nhân Cự Ma về phía sau, Cơ Động muốn thoải mái thu thập một đầu Ngũ Giai Ma Thú như vậy, cũng tuyệt không phải là một chuyện dễ dàng gì. Thân thể nhẹ nhàng rơi xuống đất, hai cánh thu liễm lại, trong lòng Cơ Động không khỏi âm thầm cảm thán, những kỹ năng cường hãn quả thật trong chiến đấu có thể mang lại những hiệu quả không ngờ. Lúc hắn hồi tưởng lại trận chiến giữa mình với Hạt Tử, liền phát hiện được vấn đề. Dưới tình huống ma lực mình không bằng đối thủ, hắn lại quá mức theo đuổi việc đối kháng trực tiếp mặt đối mặt với đối thủ. Nếu như hắn có thể lợi dụng một ít kỹ năng hơn mà nói, có lẽ vị Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ kia căn bản là không có cơ hội chạy trốn. Tựa như lúc nãy hắn đột nhiên xuất hiện lên không trung trên đỉnh đầu của Thực Nhân Cự Ma, cái mà hắn sử dụng chính là bản lĩnh trấn môn của Đằng Xà, gọi là Đằng Xà Thuấn Di. Đằng Xà Thuấn Di, chính là một loại phương pháp dưới bất cứ tình huống nào, nháy mắt có thể đem thân thể mình thay đổi hướng di chuyển, gia tốc cực nhanh. Đến khi đạt đến cực hạn, trong nháy mắt thậm chí có thể tương đương với Dịch Chuyển Tức Thời. Nếu là do bản thân Đằng Xà tự mình thi triển, hắn có thể liên tục hoàn thành chín lần Đằng Xà Thuấn Di. Thử hỏi, nếu một gã cường giả đột nhiên từ chín hướng khác nhau đồng thời phát ra công kích, đó là sự khủng bố đến mức nào cơ chứ? Bản thân Đằng Xà Thuấn Di này, bất luận là dùng để công kích hay để né tránh, đều là một kỹ năng hiếm có. Cơ Động từng đem nó so sánh thử với Ám Nguyệt Vũ, Ám Nguyệt Vũ mặc dù cũng rất tốt, nhưng phần lớn chỉ có thể thi triển trên mặt đất, hơn nữa chỉ có thể so sánh được có một lần, mặc dù có hiệu quả xuyên thấu qua những công kích dưới Tất Sát Kỹ của đối thủ, nhưng so sánh với Đằng Xà Thuấn Di, có thể thi triển dưới bất cứ tình huống nào, thì vẫn là núi nhỏ so với Thái Sơn. Tu luyện Đằng Xà Thuấn Di của Cơ Động hiện tại cũng tương đương với Đằng Xà Hóa Lực Thuật. Thế như tu vi hiện tại của hắn vẫn chưa đủ, trước mắt chỉ có thể hoàn thành hai lần Thuấn Di mà thôi. Nhưng chỉ cần hai lần này thôi, cũng giúp cho hắn cơ hồ không có bất cứ khó khăn gì, bằng vào lăng không hoán chuyển vị trí, đã thuận lợi thu thập Thực Nhân Cự Ma. Có thể thấy được kỹ năng này dùng để đánh lén có hiệu quả cường hãn đến mức nào. Thực Nhân Cự Ma đã mất đi sinh mệnh lực, năng lực phòng ngự của cơ thể sẽ kém đi rất nhiều. Một đạo Cực Hạn Dương Hỏa lóe lên, nháy mắt toàn bộ thân thể nó đã hóa thành tro tàn, trên mặt đất còn lại chỉ là một khỏa Tinh Hạch nhỏ màu vàng cỡ nắm tay. Từ hoa văn mà xem, nó vẫn là Ngũ Giai Tinh Hạch, nhưng về mặt phẩm chất, tuyệt đối là cực phẩm trong Ngũ Giai Tinh Hạch. Thu hồi Tinh Hạch, Cơ Động phóng người lên, tiếp tục tiến sâu vào tầng trong của Thánh Tà Đảo. Hắn vừa rời đi không lâu, thân ảnh màu xanh biếc lóe lên, Hạt Tử lặng yên không một tiếng động xuất hiện chỗ thân thể Thực Nhân Cự Ma vừa bị thiêu đốt, cẩn thận quan sát một chút, lại phóng người lên, lặng yên chui vào trong rừng cây biến mất không thấy đâu. o0o Hai canh giờ sau, Cơ Động đã đi sâu vào trong Thánh Tà Đảo, đương nhiên, hiện tại hắn vẫn còn ở tầng một, tầng ngoài cùng của Thánh Tà Đảo mà thôi. Trên đường đi cũng không gặp chút phiền toái nào, cũng gặp qua năm sáu đầu ma thú, nhưng phần lớn chỉ là Tam Giai, Tứ Giai cũng chỉ gặp có một đầu mà thôi. Đến nơi này, Cơ Động tự nhiên cũng không có nương tay, dễ dàng thu gặt sinh mệnh cùng với Tinh Hạch của bọn chúng. - Thánh Tà Đảo đúng là rộng lớn a! Chạy suốt hai canh giờ rồi, cho dù không phải phi hành, nhưng cũng đã chạy hơn hai trăm dặm rồi. Nhưng xem ra, cũng còn chưa tiến vào tầng hai. Cơ Động dừng bước lại. Không hề nghi ngờ, tầng ngoài cùng của Thánh Tà Đảo luôn là tầng rộng lớn nhất. Suốt hai canh giờ này hắn cơ hồ là chạy như điên, chẳng qua cũng chỉ mới tiếp cận tầng thứ hai mà thôi. Khiến hắn cảm thấy có chút kỳ quái chính là, số lượng ma thú hắn gặp phải dọc đường cũng không nhiều như hắn tưởng tượng. Cũng không có cảm giác một bước khó đi. Ngoại trừ Thực Nhân Cự Ma gặp phải lúc đầu còn có chút hơi uy hiếp, cơ hồ hắn không gặp bất cứ cản trở nào đáng kể. Vừa cẩn thận suy nghĩ, Cơ Động tiếp tục đi về phía trước, vừa khôi phục lại thể lực tiêu hao suốt hai canh giờ chạy nhanh lúc nãy. Đi thêm một quãng không xa, đột nhiên khi hắn lướt qua một thân đại thụ, trước mắt chợt mở ra sáng rọi. Hiện ra trước mắt hắn, cũng không phải là rừng rậm thâm u nữa, mà là một thảo nguyên rộng bát ngát. Rốt cuộc cũng đến tầng thứ hai của Thánh Tà Đảo. Truyện được copy tại Truyện FULL Sự mệt mỏi trong lòng Cơ Động rất nhanh được thay thế bằng sự vui vẻ. Mình chạy điên cuồng suốt hai canh giờ rốt cuộc cũng không có uổng phí. Cảnh vật biến hóa trước mắt đã nói cho hắn biết, mình đã sắp tiến vào tầng thứ hai của Thánh Tà Đảo rồi. Thảo nguyên trước mặt cũng không hoàn toàn bằng phẳng mà địa thế cao thấp phập phồng. Nhưng màu xanh lại dạt dào vô cùng, cùng với tầm nhìn trống trải vẫn khiến cho người khác cảm thấy thoải mái rất nhiều. Đương nhiên, Cơ Động cũng hiểu rõ ràng, sau khi tiến vào thảo nguyên, tình huống sẽ càng thêm nguy hiểm hơn nhiều. Thảo nguyên không giống như rừng cây, không có bất cứ thứ gì có thể ẩn núp, một khi bị địch nhân phát hiện, cũng chỉ có cách đối mặt chiến đấu mà thôi. Lấy ra một ít lương khô và nước uống để lót dạ, Cơ Động dừng lại ở ranh giới giữa tầng thứ hai và tầng thứ nhất, tạm thời tu chỉnh lại. Hắn cũng không gấp gáp, Thánh Tà Đảo mở ra đến bốn mươi chín ngày, gấp gáp quá dễ hỏng việc mà thôi. Lúc này, sắc trời đã dần dần chuyển tối. Lúc trước khi cùng Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử đấu với nhau một trận, sau đó nghỉ ngơi khôi phục lại ma lực, lại thêm hai canh giờ chạy đi, bất tri bất giác đã tới hoàng hôn. Thánh Tà Đảo vốn luôn bị mây đen bao phủ, lúc này lại càng thêm tối tăm hơn nhiều. Lúc Cơ Động bắt đầu ngồi ăn, không trung chỉ là hơi tối một chút, đợi đến khi hắn ăn uống no nê, bầu trời đã hoàn toàn tối đen rồi. Dựa theo những gì Phất Thụy từng nói, mỗi một tầng bên trong của Thánh Tà Đảo, nguy hiểm gặp phải càng tăng lên không biết bao nhiêu lần. Lúc này trời đã tối, tầm mắt bị hạn chế nhiều, Cơ Động quyết định dừng lại ngay tại rìa rừng cây ở tầng một nghỉ ngơi một đêm. Ít nhất nơi này còn có tán cây rậm rạp giúp hắn có thể an toàn nghỉ ngơi, càng có thể dễ dàng che dấu bản thân mình. Đợi đến sáng ngày mai, sau một đêm nghỉ ngơi tinh thần khôi phục lại mới tiếp tục tiến lên tầng thứ hai. Sau khi định xong kế hoạch, Cơ Động phóng người lên, nhẹ nhàng dừng lại trên tán cây rậm rạp. Đồng thời, hắn đem hai cái Hỏa Nguyên Tố Thể thả ra bên ngoài. Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể thu liễm hào quang, nằm phủ phục trên mặt đất, còn Ma Diễm Nguyên Tố Thể thì ẩn mình trong bóng tối, tiến hành canh gác. Cùng với màn đêm buông xuống, không khí dần dần trở nên ướt át hơn nhiều. Không lâu sau, từng luồng mưa bụi từ trên trời giáng xuống, nhất thời làm cho Thủy nguyên tố trong cánh rừng rậm và thảo nguyên này trở nên nồng đậm hơn rất nhiều. Hai cái Nguyên Tố Thể mặc dù là do Cực Hạn Chi Hỏa ngưng tụ thành, nhưng dù sao bản thân chúng nó cũng là Hỏa nguyên tố, vẫn cần phải hấp thu Hỏa nguyên tố trong không khí để duy trì sự tồn tại của bản thân. Mưa đêm lạnh như băng, hơn nữa lại thêm Thủy nguyên tố chiếm phần lớn bộ phận trong không khí, nhất thời làm cho chúng nó có chút bất ổn. Hai tay Cơ Động huơ lên, đem chúng nó thu hồi lại bên cạnh mình. Hai Nguyên Tố Thể này sau khi triệu hồi ra, chúng nó sẽ liên tục tiến hóa đi lên, chỉ khi nào bị đánh cho tan biến, mới trở về thực lực ban đầu, cần phải tích lũy lại từ đầu. Chỉ đến khi ma lực Cơ Động tăng thêm một quan nữa, các Nguyên Tố Thể triệu hồi ra mới có thực lực căn bản ở cảnh giới cao hơn. Nói cách khác, nếu hai tiểu gia hỏa này ở bên ngoài liên tục hấp thu Hỏa nguyên tố trong không khí, như vậy, chúng nó rất có thể trong thời gian ngắn tiến hóa đến cấp bậc khi Cơ Động Năm Quan triệu hồi ra, thậm chí còn có thể tiến hóa đến thực lực khi Cơ Động Sáu Quan triệu hồi ra. Chỉ khi nào bản thể chúng nó tan biến đi, như vậy, khi Cơ Động triệu hồi ra Nguyên Tố Thể khác, bọn chúng mới trở về cảnh giới Bốn Quan như hiện tại, bắt đầu hấp thu Hỏa nguyên tố để tiến hóa lại từ đầu. Cơ Động sở dĩ lựa chọn triệu hồi ra chúng nó sớm như vậy, chính là hy vọng chúng nó có thể trong thời gian bốn mươi chín ngày này không ngừng tiến hóa, trở thành lực lượng trợ giúp mình. Bởi vậy, hắn tự nhiên là sẽ không có thu hồi hai Nguyên Tố Thể này, mà là mở ra Chu Tước Song Dực của mình, đem bọn chúng che lại trước ngực. Vừa khiến cho mưa không rơi xuống thân thể bọn chúng, lại vừa dựa vào Hỏa nguyên tố tản mát ra trên người mình nuôi dưỡng chúng nó, xúc tiến chúng nó tiến hóa. Đêm tại Thánh Tà Đảo cũng không hoàn toàn yên tĩnh. Một ít ma thú chuyên đi ăn đêm đã bắt đầu hành động. Thỉnh thoảng có thể nghe được những thanh âm kỳ dị vang lên từ phía rừng cây hay từ phía thảo nguyên. Nhưng bất luận bên ngoài có động tĩnh gì, Cơ Động đều hoàn toàn án binh bất động, im lặng ngồi nghỉ ngơi trên cây. Tán cây vừa có thể che bớt cho hắn khỏi mưa, vừa có thể che chắn không ai có thể dễ dàng phát hiện. Một đêm này cứ như vậy mà trôi qua. Đến sáng hôm sau, không trung vừa mới tờ mờ sáng, cơn mưa đêm rốt cuộc cũng dứt hạt. Không khí ướt át sau cơn mưa cộng thêm mùi bùn đất bốc lên, tựa hồ khiến cho mùi huyết tinh trên Thánh Tà Đảo cũng giảm bớt đi rất nhiều. Âm Dương Lốc Xoáy tản mát ra một tầng Bính Hỏa, hơi nước bốc lên, người Cơ Động rất nhanh đã khô ráo đi hết. Ăn tạm chút lương khô, nhìn nhìn lại hai tên tiểu gia hỏa trên ngực mình đã lớn lên được một chút, khóe miệng Cơ Động không khỏi toát ra nụ cười mỉm. Đã tới lúc phải lên đường tiếp rồi. Đã không còn mưa nữa, Cơ Động để cho hai tiểu gia hỏa một lần nữa nhảy lên hai vai mình. Vươn người nhảy khỏi tán cây, Cơ Động thoáng vặn người một chút, xương cốt toàn thân nhất thời phát ra thanh âm thanh thúy êm tai liên tiếp, tựa như châu ngọc va chạm nhau vậy. Xương cốt hắn sau khi được Đằng Xà tiến hành cải tạo, đã căn bản không còn giới hạn của các khớp xương chân tay nữa, thân thể hoàn toàn có thể trở nên cực kỳ kiên cường, cũng đồng dạng có thể trở nên cực kỳ mềm mại. Xương cốt vừa cương vừa nhu, cũng giống như ma kỹ âm dương của hắn có thể dễ dàng hoán chuyển nhau vậy. Hai cánh sau lưng mở ra, chân khẽ đẩy nhẹ trên mặt đất, Cơ Động đã hướng về phía tầng hai Thánh Tà Đảo lướt tới. Bởi vì có hai cánh dang rộng khống chế thân thể cân bằng, khi thân thể hắn vọt tới trước, cơ hồ là song song với mặt đất, cũng không có bay cao lên, thân thể gần như áp sát mặt đất, giống như là đang trượt trên mặt đất vậy. Làm như vậy chẳng những tốc độ di chuyển nhanh hơn, hơn nữa mục tiêu thân thể cũng càng nhỏ, tương đương với việc phi hành sát mặt đất vậy. Đây là phương pháp di chuyển mà tối qua Cơ Động đã cẩn thận suy tính, vừa có thể không khiến người ta chú ý, vừa có thể gia tăng tốc độ di chuyển. Với tốc độ như hiện tại, mỗi canh giờ đi một trăm dặm cũng không có vấn đề gì. Một trăm dặm, cũng là gần tiến vào tầng thứ ba. Trước tiên cần phải hội họp lại với sư huynh đã, liệp sát ma thú cũng không cần phải gấp. Phương pháp phi hành thấp này quả thật khiến cho tốc độ Cơ Động tăng lên rất nhiều, so với trong rừng rậm tựa hồ nhanh hơn gấp đôi. Trên bầu trời vẫn như trước là mây đen dày đặc, thỉnh thoảng lại có vài tia chớp lóe lên, làm cho người ta có cảm giác vô cùng áp lực. Sau khoảng mười phút, Cơ Động đã bay đi được hơn mười dặm. Trên thảo nguyên vẫn có vẻ vô cùng yên tĩnh, không biết có phải là do trời mới sáng nên mọi việc có vẻ yên lành hơn hay không. Ngay lúc Cơ Động còn đang cho là tốt đẹp, đột nhiên đúng lúc đó hắn cảm giác được từng đợt ma lực ba động chợt xuất hiện trên không trung. Do vì bay thấp sát mặt đất, nên ánh mắt mắt chỉ có thể nhìn được xung quanh, cũng không có quan sát trên không trung, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng không khỏi cứng lại. Trên bầu trời, không biết khi nào đã xuất hiện một mảnh mây đen thật lớn. Tầng mây đen này hoàn toàn do cánh chim tạo thành. Mỗi một con chim ó lớn lặng yên không một tiếng động không ngừng chao lượn trong không trung, nhìn qua có ít nhất hơn trăm con. Hai cánh chúng nó dang rộng, tựa như một tảng mây đen thật lớn trên bầu trời vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]