Chương trước
Chương sau
Đầu tiên xuất hiện, chính là quang ảnh Chu Tước màu đỏ kim, sau đó từng cái từng cái ma văn từ trên quang ảnh của Chu Tước phát ra, từng cái quang hoàn màu đỏ kim đem nó bao phủ vào bên trong. Âm Chiêu Dung cũng không có cảm giác gì đặc biệt, thế nhưng Âm Triêu Dương lại chợt mở to hai mắt, hai đại quang mang giống như hai luồng quang điện từ trong đó xẹt ra.
Cơ Động chỉ cảm thấy ngay trong nháy mắt Âm Triêu Dương trợn mắt, căn nhà gỗ chợt trở nên sáng rọi lên. Cái này cũng không giống như là cặp mắt nữa, mà giống như hai khỏa lưu tinh sáng ngời hơn. Nhìn thấy Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận sau lưng Cơ Động Âm Triêu Dương ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn vài phần.
- Đây là…
Hắn có chút không dám khẳng định, giật mình nói.
Cơ Động gật gật đầu:
- Sư tổ, đây đúng là Ngũ Hành Pháp Trận, một trong Cửu Đại Pháp Trận của Bính Hỏa Hệ, Bính Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận.
Bốn chữ Thiên Can Thánh Đồ đã khiến cho hai huynh muội Âm Triêu Dương chấn động. Lúc này lại nghe được bốn chữ Ngũ Hành Pháp Trận, hai vị Chí tôn cường giả này không khỏi liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự kinh hãi trong mắt đối phương.
Quang mang sáng ngời trong mắt Âm Triêu Dương dần dần tối sầm xuống, sau một lúc lâu mới từ trong miệng thốt ra bốn chữ:
- Cơ duyên xảo hợp.
Âm Chiêu Dung gật gật đầu, không khỏi kinh hãi nói:
- Đúng là cơ duyên xảo hợp. Trời cao đối đãi không tệ với Hỏa Hệ chúng ta a! Khó trách ma lực của ngươi gia tăng đến tốc độ nhanh đến như vậy. Ngũ Hành Pháp Trận sớm đã thất truyền, cho dù là chúng ta cũng chỉ có thể từ một số sách cổ giới thiệu sơ qua mà thôi, không nghĩ là nó lại thật sự tồn tại.
Âm Triêu Dương nói:
- Cơ Động, có thể cho ta biết hay không, cái Ngũ Hành Pháp Trận này của ngươi do đâu mà học được?
Cơ Động cũng không có giấu diếm, lập tức đem chuyện mình cùng với Diêu Khiêm Thư đi đến Nặc Đinh Sâm Lâm, tiến vào đầm lầy sương mù tìm được Địa Cung của Thiên Can Thánh Đồ một lần nữa kể lại. Ngay cả chuyện Hỗn Độn Chi Hỏa của mình được thắp lên, hắn cũng không có giấu diếm. Đối với hai vị Chí tôn cường giả trước mắt này, hắn có cảm giác vô cùng thân thiết và thiện cảm. So sánh với Thiên Cơ và Diêu Khiêm Thư, đối với hai huynh muội Âm Triêu Dương này, hắn càng cảm thấy dễ gần gũi hơn nhiều.
Nghe Cơ Động kể lại, hai mắt Âm Triêu Dương thủy chung cũng không có khép lại, càng giống như là nuốt từng lời Cơ Động nói vậy. Đến khi Cơ Động kể xong hết mọi chuyện, Âm Triêu Dương mới chậm rãi gật đầu:
- Ngũ Hành Pháp Trận, thượng cổ truyền thừa. Hóa ra Thiên Cơ tồn tại lại là vì Thiên Can Thánh Đồ. Đời đời Thiên Cơ đều được xưng tụng là nhà tiên tri thiên tài nhất của cả đại lục, có địa vị không hề tầm thường. Năng lực đặc thù của bọn họ đúng là từ thượng cổ truyền thừa xuống. Xem ra, đúng như Thiên Cơ đã nói, Cơ Động, ngươi rất có thể chính là người đứng đầu một đời Thiên Can Thánh Đồ, một đời Thánh Vương.
Cơ Động nói:
- Sư tổ, sư mẫu, ta có thể đem Cửu Đại Pháp Trận của Bính Hỏa Hệ và Đinh Hỏa Hệ lần lượt vẽ lại, có lẽ sẽ có ích cho các vị.
Âm Triêu Dương khẽ lắc lắc tay, nói:
- Không cần đâu, Ngũ Hành Pháp Trận này đối với chúng ta mà nói cũng không có bất cứ tác dụng gì cả. Khó trách Ngũ Hành Pháp Trận lại thất truyền như vậy. Ta tuy rằng có thể cảm nhận được Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận do ngươi phóng thích ẩn chứa vô cùng xảo diệu, nhưng ta lại không cách nào bắt chước theo được. Xem ra cái này chỉ những nhân tài trời sinh có được Cực Hạn Ma Lực mới có thể tu luyện được. Nói cách khác, chỉ có Thiên Can Thánh Đồ mới có khả năng tham ngộ được những ảo diệu của Ngũ Hành Pháp Trận. Thiên Can Thánh Đồ mấy trăm năm rồi không có xuất hiện, mãi đến ngày nay mới xuất hiện lại, Ngũ Hành Pháp Trận thất truyền cũng là chuyện rất bình thường. Ngươi đã học được, như vậy phải cố gắng mà lĩnh ngộ nhanh một chút. Những gì vị Giáp Mộc Thánh Đồ kia nói không sai, nếu như ngươi có thể đem chúng nó toàn bộ lĩnh ngộ hết, như vậy, thực lực của ngươi sẽ trực tiếp đột phá đến cảnh giới sáu quan.
Âm Chiêu Dung nói:
- Tiểu Động Động, cái Ngũ Hành Pháp Trận này từ nay về sau không được nói cho bất kỳ kẻ nào nữa. Thậm chí ngay cả sư phụ của ngươi cũng thế. Chuyện này quan hệ trọng đại, kỳ bảo như thế khó tránh khiến kẻ khác nảy sinh lòng tham, tìm cách đánh cấp. Một khi bị lan truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ mang đến cho ngươi vô số phiền toái. xem tại TruyenFull.vn
- Vâng, sư mẫu.
Âm Triêu Dương nói:
- Ngươi cứ ở nơi này của ta mà tu luyện đi. Chúc Dung đã không truyền thụ gì cho ngươi, ta sẽ dạy cho ngươi. Ma lực là căn bản của ma sư, nhưng sử dụng ma lực như thế nào, làm thế nào để thông qua ma kỹ đem thực lực của bản thân hoàn toàn phát huy ra cũng đồng dạng quan trọng. Ngươi đã có phương pháp tu luyện của Ngũ Hành Pháp Trận, về phương diện tu luyện ma lực, ta và Chiêu Dung cũng sẽ không cần hướng dẫn ngươi nữa. Chúng ta sẽ đem các ma kỹ của từng người mà truyền thụ lại cho ngươi. Ngươi là một hài tử chăm chỉ, thực lực mà ngươi có được ngày nay mặc dù là do gặp được may mắn, nhưng đồng thời cũng có sự cố gắng không ngừng của ngươi nữa. Bất luận sau này như thế nào, ta đều hy vọng ngươi vẫn tiếp tục chăm chỉ, không được lơi lỏng.
Cơ Động gật gật đầu:
- Sư tổ, ta nhất định sẽ cố gắng.
Hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ cố gắng. Một người khi đã xác định được mục tiêu, tự nhiên sẽ vì mục tiêu này mà phấn đấu gấp nhiều lần. Mà mục tiêu duy nhất trong lòng của Cơ Động, chính là có được thực lực đủ để bảo hộ Liệt Diễm. Vì đạt đến mục đích này, cho dù khó khăn vất vả đến thế nào, hắn cũng nhất định sẽ kiên trì đến cùng. Liệt Diễm lần này bế quan không biết đến khi nào mới xong. Cơ Động chỉ hy vọng rằng, đến khi nàng chấm dứt bế quan, nhìn thấy thực lực của mình đã tăng lên sẽ vô cùng kinh hỉ. Chỉ cần nhìn thấy được nụ cười của nàng, tất cả những cố gắng của mình đều rất đáng giá.
Cơ Động được Âm Triêu Dương an bài ở gian nhà gỗ bên trái gian của chính mình. Âm Chiêu Dung thì ở gian bên kia. Gian nhà này cũng giống như gian phòng của Âm Triêu Dương, bên trong cũng không có bất cứ đồ trang trí gì cả. Ngồi ở trong căn nhà gỗ, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng sóng biển vỗ cuồn cuộn không ngừng bên ngoài.
Khoanh chân ngồi ngay ngắn tại giữa căn nhà gỗ, Cơ Động nhất thời cảm giác được một loại không khí an tĩnh. Mặc dù bên ngoài có thanh âm của sóng biển không ngừng truyền đến, nhưng ở trong này, hắn lại cảm thấy lòng mình rất yên tĩnh, cũng rất là thoải mái.
Mỗi khi lâm vào trạng thái yên tĩnh như thế này, xuất hiện trong đầu Cơ Động đều chỉ là dung mạo tuyệt sắc rung động lòng người kia. Liệt Diễm, bây giờ ngươi thế nào rồi? Không biết khi nào mới có thể nhìn thấy được ngươi. Hiện tại ta đã theo sư tổ, sư mẫu tu luyện rồi, chỉ sợ cho dù ngươi có bế quan xong, ta cũng không cách nào đến tìm ngươi được a. Sư tổ và sư mẫu đều có thực lực cường đại như vậy, bọn họ khẳng định sẽ phát hiện. Mà ngươi đã từng nói qua, không thể để người khác biết được ta có thể truyền tống đến thế giới để gặp ngươi.
Ngay trong lúc tưởng nhớ sâu sắc đó, tâm Cơ Động dần dần yên tĩnh trở lại, khẽ khép hai mắt, ma lực trong cơ thể chậm rãi phóng thích, Âm Dương Miện hai màu đen trắng hiện lên trên đỉnh đầu, ba quan, bốn tinh, phát ra quang mang sáng chói. Hỏa nguyên tố trong không khí rõ ràng trở nên dày đặc hơn rất nhiều.
Cơ Động nâng hai tay lên, mỗi cánh tay vẽ thành một vòng tròn trong không trung. Ma lực ba động nồng đậm nhất thời ngưng tụ lại một chỗ. Ngay sau đó, một loại khí tức kỳ dị chợt từ trên người hắn phóng xuất ra. Âm Dương Miện hắc bạch song sắc trên đỉnh đầu hắn nhất thời chuyển hóa thành Hắc Kim Song Sắc. Cực Hạn Chi Hỏa nồng đậm nháy mắt từ trong cơ thể hắn không ngừng bốc lên.
Toàn bộ bên trái thân thể, hoàn toàn bị hỏa diễm màu đen bao phủ, mà thân thể phía bên phải, lại là một màu đỏ kim sáng lạn. Song Sắc Hỏa Diễm đồng thời bốc lên, choáng đầy khí tức quỷ dị. Mà hai vòng tròn do hai cánh tay hắn vẽ nên nhất thời hóa thành hai cái quang hoàn phiêu nhiên bay lên, phân biệt ngưng tụ tại hai bên sau lưng hắn. Trong mơ hồ, thân thể Cơ Động tựa hồ như cao lớn thêm vài phần, Cực Hạn Song Hỏa phóng thích trên người giúp cho hắn tản mát ra khí tức cao ngạo nồng đậm. Hư ảnh hai đại quân vương đồng thời hiện lên, ngưng tụ trong hai cái quang hoàn. Bên trong hai cái quang hoàn kia, đồng thời xuất hiện hư ảnh của Chu Tước và Đằng Xà. Ngay lúc chúng nó cùng xuất hiện, vô số ma văn kỳ dị cũng từ trên người chúng nó tuôn ra.
Đúng vậy, lúc này Cơ Động đang làm, chính là đem Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận cùng với Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận đồng thời phóng xuất ra bên ngoài cơ thể. Bản thân hắn là Âm Dương Song Thuộc Tính, mặc dù luồng Âm Dương Lốc Xoáy cùng với Âm Dương Thần Tỏa có thể trợ giúp hắn dễ dàng đem hau loại hỏa diễm tiến hành chuyển hoán thuộc tính với nhau, nhưng lúc tiến hành tu luyện, chỉ có cách đồng thời hấp thu cân bằng hai loại hỏa diễm, mới có thể giúp hắn tiến bộ nhanh hơn rất nhiều.
Lúc Cơ Động ở Địa Cung, cái thứ nhất lĩnh ngộ chính là Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận, ngay sau đó, hắn đến Đinh Hỏa Thánh Điện lĩnh ngộ chính là Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận, sau đó lại lĩnh ngộ Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận. Đúng là nhờ vào hai cái Pháp Trận ngưng tụ ma lực này, mới có thể khiến hắn trong khoảng thời gian ngắn liên tiếp đột phá ma lực.
Hai đại Pháp Trận vừa xuất hiện, tình hình trong căn nhà gỗ nhất thời xảy ra biến hóa. Trước đây trong gian phòng vốn là từ chỗ Cơ Động đang ngồi, Song Sắc Hỏa Diễm bốc lên cao, chiếu sáng bốn phía. Nhưng giờ phút này, trong toàn bộ gian nhà gỗ đã choáng đầy khí tức của Cực Hạn Song Hỏa, giống như căn phòng hoàn toàn phân ra làm hai vậy, một bên là một màu vàng kim rực rỡ, một bên là màu đen thâm thúy, có thể xem như là một kỳ quan.
Hai loại Hỏa nguyên tố trong không khí dưới tác dụng của hai đại Pháp Trận, cơ hồ là điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong gian nhà gỗ, một khi tiến vào trong phạm vi Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động, lập tức sẽ bị ngưng tụ, áp súc, tinh lọc lại. Chỉ sau khi thông qua được ba giai đoạn này, biến thành hỏa diễm thuần túy nhất, mới có thể dung nhập vào trong cơ thể của Cơ Động.
Năm năm trước, khi mới bắt đầu tiến hành tu luyện ma lực song thuộc tính, tốc độ tu luyện của Cơ Động so với ma sư bình thường còn chậm hơn rất nhiều, nếu không phải ở trong thế giới địa tâm, có được hai loại Hỏa nguyên tố nồng đậm để cho hắn hấp thu, hắn căn bản không thế trong vòng bốn năm đột phá được cảnh giới một quan, trở thành một gã Âm Dương Ma Sư.
Nhưng mà, tình huống hiện tại của Cơ Động cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, có được sự trợ giúp của Song Hỏa Hệ Ngũ Hành Pháp Trận, hơn nữa thêm tác dụng của Hỗn Độn Chi Hỏa trong cơ thể, tốc độ tu luyện cơ hồ là gấp bốn lần ma sư bình thường. Khả năng hấp thu ma lực thậm chí còn càng thêm khủng bố hơn, đạt đến gấp tám lần ma sư thông thường.
Nếu không phải hơn phân nửa ma lực mà Cơ Động hấp thu vào sẽ bị tia Hỗn Độn Chi Hỏa nhỏ bé nằm tại trung tâm của luồng Âm Dương Lốc Xoáy kia hấp thụ mất, tốc độ tăng ma lực của hắn sẽ càng thêm khủng bố hơn nhiều.
Sau khi hoàn thành việc thi triển hai loại Bính Đinh Song Hỏa Pháp Trận, bản thân Cơ Động căn bản không cần dùng ý niệm hấp thu, ma lực hắn đã có thể tự động gia tăng lên. Bản thân hắn lúc này tiến vào trạng thái minh tưởng, cố gắn lĩnh ngộ những Bính Đinh Song Hỏa Hệ Ngũ Hành Pháp Trận còn lại, đã in sâu vào trong trí óc mình.
Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cũng không có tiến hành tu luyện, sau khi đưa Cơ Động về phòng, bọn họ lặng lẽ cảm nhận trạng thái tu luyện của Cơ Động. Ban đầu bọn họ còn định thông qua ma lực cường đại trợ giúp Cơ Động, gia tăng mật độ nguyên tố xung quanh thân thể hắn càng thêm nồng đậm vài phần. Nhưng mà, sau khi Cơ Động thi triển ra hai đại pháp trận, hai vị Chí tôn cường giả này lập tức hiểu được, sự lo lắng của mình là hoàn toàn dư thừa.
Thời gian một ngày một đêm rất nhanh trôi qua. Tiếng đập cửa vang lên, đem Cơ Động từ trạng thái tu luyện phải thức tỉnh lại.
Đối với hắn mà nói, thời gian tựa hồ chỉ trong nháy mắt mà thôi, những lúc tiến hành minh tưởng về Ngũ Hành Pháp Trận, thời gian luôn luôn trôi qua rất nhanh.
Thu hồi hai đại Ngũ Hành Pháp Trận, Cơ Động đứng dậy mở cửa. Âm Chiêu Dung lúc này đang đứng ngoài cửa, hiền lành nhìn hắn. Cho dù lúc này là đang ở trong căn nhà gỗ trên bờ biển, vị sư mẫu này của hắn vẫn vô cùng chú trọng đến trang phục của mình, một bộ cung trang lộng lẫy không hề có một nếp nhăn, vết bụi. Trên mặt bà ta nở một nụ cười hiền lành.
- Tiểu Động Động, ngươi nên ăn chút gì đó rồi.
Cơ Động gãi gãi đầu, nói:
- Đến bữa ăn rồi sao? Trời vẫn còn sáng mà!
Âm Chiêu Dung bật cười nói:
- Nếu mà mỗi một tên ma sư trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta đều có thể giống ngươi, tu luyện đến bỏ ăn bỏ ngủ như vậy, chỉ sợ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đã sớm bị chúng ta thâu tóm lâu rồi. Hiện tại ngươi đến đây đã được một ngày rồi. Mau ra ăn uống chút gì đó, sau đó sư mẫu sẽ dạy ngươi một số thứ.
Cơ Động bước ra khỏi phòng. Trong sân không biết từ lúc nào đã có thêm một cái bàn gỗ, trên bàn đặt hai cái làn bằng sợi mây nhỏ, trong mỗi cái làn đặt hai cái rổ nhỏ đựng ít hoa quả, hai cái chén lớn, một chén chứa canh cá sền sệt, mùi thơm ngào ngạt không ngừng bay ra, làm cho bao tử Cơ Động không khỏi sôi lên một trận. Cái chén còn lại chứa một thứ gì đó màu trăng trắng, có dạng như cao, không biết là cái gì, hơn nữa còn có mùi tanh nhàn nhạt.
- Sư mẫu, mời ngài ăn trước.
Cơ Động nói.
Vẻ mặt Âm Chiêu Dung vô cùng hớn hở nói:
- Ngươi đúng là một đứa nhỏ rất ngoan, còn biết mời sư mẫu ăn trước nữa. Ta và sư tổ ngươi từ sau khi đạt đến cửu quan, chỉ cần hấp thu nguyên khí thiên địa là đủ rồi, ăn những thức ăn bên ngoài ngược lại làm cho cơ thể chúng ta sinh ra những tạp chất không cần thiết, nên cũng không thể tùy tiện ăn uống. Những ma sư có được chuyên chúc danh hiệu sở dĩ có thể so với người bình thường sống lâu hơn một hai trăm năm, chính là bởi vì chúng ta có thể sử dụng chất dinh dưỡng của thiên địa nguyên khí để bồi bổ cho thân thể, làm trì hoãn thời gian lão hóa. Tuy rằng ta vẫn chưa thể giống như đại ca, có thể làm cho thân thể mình một lần nữa khôi phục lại như thời thanh xuân, nhưng những loại thức ăn bình thường cũng không thể ăn được. Những hoa quả, đồ ăn ở đây đều là do Lam Lam tìm về, một chút nữa ngươi phải cảm ơn hắn một tiếng a. Còn canh cá này là do ta làm. Rất nhiều năm rồi không có đụng đến chuyện bếp núc, không biết mùi vị thức ăn ra sao nữa. Ngươi chịu khó nếm thử vậy.
Nhìn xuống bát canh cá kia, Cơ Động vốn bởi vì tu luyện mà tâm trí bình tĩnh nhất thời trở nên sôi trào nóng rực lên. Mặc dù đây chỉ là một chén canh cá đơn giản, nhưng từ trong đó hắn cảm nhận được thâm tình nồng đậm. Ánh mắt choáng đầy sự kiêu ngạo của hắn cũng không khỏi trở nên nhu hòa rất nhiều, bưng tô canh cá lên uống một ngụm.
Thẳn thắn mà nói, canh cá của Âm Chiêu Dung làm không ngon chút nào, mặc dù nguyên liệu này là cá tươi ngon nhất vừa mới đánh bắt lên, nhưng tay nghề nấu ăn của vị Chí tôn cường giả này quả thật khá tệ, chẳng những mùi vị rất nồng, hơn nữa lại còn mặt chát, hiển nhiên là bỏ muối quá tay. Nhưng Cơ Động uống vào miệng lại cảm thấy rất ngon, từng ngụm từng ngụm mà uống, trên mặt cũng không có nửa phần mất tự nhiên, giống như là đang thưởng thức một loại cao lương mỹ vị cực ngon vậy. Đối với bất cứ đầu bếp nào, cho dù là đầu bếp lâm thời cũng vậy, vẫn thích nhất là người ta có thể thích thức ăn mà hắn làm ra, bản thân Âm Chiêu Dung là Chí tôn cường giả cũng không hề ngoại lệ. Nhìn thấy chén canh cá lớn kia được Cơ Động không ngừng ăn như hùm như báo, nụ cười trên mặt càng lúc càng tươi hơn.
- Ăn từ từ, ăn từ từ thôi. Nếu như ngươi thích như vậy, từ nay về sau sư mẫu sẽ lại làm nữa cho ngươi. Đứa nhỏ này quả thật là đáng thương, từ nhỏ đã là cô nhi. Từ nay về sau ngươi cứ an tâm, có sư mẫu ở đây, sư mẫu sẽ là người thân của ngươi. Ai dám khi dễ ngươi, sư mẫu nhất định sẽ dùng Đinh Hỏa thiêu cho hắn ngay cả linh hồn cũng phải hóa thành tro bụi.
Cơ Động dùng sức gật gật đầu, uống một hơi hết sạch chén canh cá, nhìn về phía Âm Chiêu Dung:
- Sư mẫu, ta…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.