Xanh dương, đỏ, vàng, trắng, đen năm đạo quang mang ngũ sắc hỗn hợp tạo thành một luồng lốc xoáy thật lớn, tuy rằng không có thống khổ gì, nhưng thân thể bị cuốn trong đó, Cơ Động cũng khó có thể không sinh ra cảm giác khủng hoảng. Vận mệnh của mình không nắm chắc, cảm giác đó bất luận kẻ nào cũng sẽ không thấy thoải mái. Nếu hắn thật sự chỉ là một đứa nhỏ mới mười tuổi, chỉ sợ lúc này đã sợ đến mức vỡ tim nứt mật ra rồi.
May mắn là hắn có được ký ức của mọt đời trước đây, sau một lúc kinh hoảng ngắn ngủi, Cơ Động rất nhanh bình tĩnh lại. Hắn cũng biết chút ít về Tâm lý học, nên không ngừng làm ám chỉ tâm lý đối với mình. Dù sao hắn cũng đã từng một lần chết đi sống lại, đến được Ngũ Hành Đại Lục này, hiện tại hắn bị quang mang phát ra từ cái quyển trục không tên này bao vây lại, cùng lắm là chết đi lần nữa, có lẽ, lại một làn nữa đi đến thế giới nào khác không chừng.
Tựa hồ chỉ là trong nháy mắt, hoặc giống như là trải qua hàng vạn năm vậy, đột nhiên moi thứ yên tĩnh lại, hắn có cảm giác là đã đến nơi phải đến rồi. Ngay sau đó, đám quang mang ngũ sắc xung quanh thên thể hắn cũng từ từ nhạt dần đi.
Không đợi Cơ Động kịp phản ứng lại, một cỗ khí lưu nóng cháy không gì sánh kịp trong khoảnh khắc đã bao phủ thân thể hắn. Cảm giác nóng cháy làm cho Cơ Động cảm thất như chính mình vừa ăn một nắm ớt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-mien/1443240/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.