Cảm giác được xúc cảm bỗng nhiên xuất hiện trên mặt, Thích Thất giống như một con thú nhỏ bị hoảng sợ, theo bản năng kéo căng toàn bộ cơ bắp, đột nhiên mở mắt. Mà khi thấy người trước mắt chỉ có Thẩm Húc, vẻ mặt vốn lạnh như băng trở nên lơi lỏng, mí mắt lại miễn cưỡng rũ xuống.
Thẩm Húc vốn chỉ muốn nhân cơ hội hiểu rõ nguyện vọng vẫn luôn muốn chạm vào lệ chí của mình, không nghĩ tới đánh thức người, tay lập tức cứng ở tại chỗ, xấu hổ không biết nên rụt về hay nên tiếp tục.
Thích Thất rũ mắt thấy bàn tay làm loạn kia, không nhận ra có gì không ổn, chỉ thấp giọng hỏi: “Uống nước không?”
Thẩm Húc bắt lấy bậc thang liền nhanh chóng leo xuống: “Muốn…” Vừa mở miệng, liền phát hiện giọng nói khàn thật sự. Dưới ánh nến lại được thắp lên, hắn dựa vai Thích Thất ngồi dậy, nhận ly trà đối phương đưa tới, uống một hơi cạn sạch như lấy được sương ngọt*. Thích Thất thấy hắn uống thật mau, cho rằng hắn còn muốn, trực tiếp chạy đi lấy cả ấm qua, lại đổ đầy vào trong ly trà của hắn.
(*甘露 cam lộ.)
“Không muốn uống nữa…” Sau khi hắn uống hết ba ly trà to, Thẩm Húc rốt cuộc nhịn không được cản Thích Thất còn muốn thò qua châm thêm.
Thích Thất gật đầu, đặt ly cùng ấm trà về chỗ cũ. Thẩm Húc thấy y không còn buộc mình uống nước, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Ta ngủ bao lâu rồi?”
“Ba ngày.”
“Cái gì??” Thẩm Húc kinh ngạc đến mức cằm muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-khe/2519139/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.