Phía trên miếng lụa chỉ viết một cái họ —— Từ, mà họ này dẫn hai người đến trước một tòa nhà cũ ở thành tây.
Tuy rằng Tào Quế Thanh không muốn nói bất cứ chuyện gì về kẻ thù, nhưng người Lai An đối với những chuyện xưa đó vẫn là rõ mồn một trước mắt. Đặc biệt là sau khi nghe Tào gia xảy ra hỏa hoạn, càng là mô tả từng vụ từng việc cùng toàn bộ bắt gió bắt bóng một cách vô cùng sống động
Nhà trên núi Tùng Nham đã bỏ hoang nhiều năm, cổng lớn đóng chặt, sơn đỏ trên tường bong tróc ra từng mảng. Hơn nữa vị trí của tòa nhà cũng thật sự hẻo lánh, tây phường bên cạnh cũng đã đóng cửa nhiều năm, người dân vốn ở lân cận cũng đều dọn sạch không sai biệt lắm, khiến cho người ở vùng này thưa thớt, không chỉ quạnh quẽ, còn có chút cảm giác âm trầm.
Thích Thất có thể cảm nhận được Yêu mị nơi này mọc thành cụm, không biết sao Thẩm Húc đứng ở đây, khiến cho bốn phía không còn một bóng quỷ nào, trở thành trước cửa có thể giăng lưới bắt chim* thật sự.
(*门可罗雀 môn khả la tước: trước cửa có thể giăng lưới bắt chim; hết sức yên tĩnh.)
“Ài, cửa này đẩy không ra, có lẽ là khóa từ bên trong!” Thẩm Húc dùng sức đẩy cửa, khe cửa vốn cho rằng sẽ xuất hiện ngay sau tiếng “kẽo kẹt” lại không đến như dự đoán, cổng lớn vẫn không chút sứt mẻ.
Thích Thất cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không sốt ruột, rút đoản đao liền muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-khe/2519133/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.