Tiếng thét tuy trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng giá, mọi người nghe qua đều rợn gáy.
Huyền Trung Tử cũng gọi lớn tiếp theo :
- Phiên Thiên Thần Cưu, mau mau ra tham kiến ngài Chí Tôn.
Tên U Linh lúc trước tự xưng là Phiên Thiên Thần Cưu rời hàng ngũ bước ra, khúm núm quỳ trước đài.
Sau mành trúc, tiếng nói lại vang lên dõng dạc :
- Nhà ngươi giữ chức vụ gì trong bổn cốc?
Phiên Thiên Thần Cưu thưa :
- Mạt tòa xếp thứ mười trong hàng Địa Sát.
Tiếng của ngài Chí Tôn lại tiếp :
- Thiên Cương và Địa Sát đều thuộc hạng nhất đẳng U Linh. Cứ như hạng người trên thế gian bất quá cũng chỉ là một tên đạo tặc rừng xanh mà thôi. Như vậy bổn tòa đối với ngươi đâu có bạc đãi.
- Mạt tòa xin vạn đội ơn ngài Chí Tôn.
- Lời ấy có phải là câu nói chí thành trong thâm tâm nhà ngươi chưa?
- Mạt tòa không bao giờ dám dối trá lừa ngài Chí Tôn.
- Láo! Nhà ngươi cho rằng những lời nói bất mãn vừa thốt ra nơi Định Tâm động, bổn tòa không biết sao?
Huyền Trung Tử đứng lên nói :
- Hình phạt của bổn cốc, ngoài Ngũ Hành đại hình, chỉ còn có Tam quang chi hình mà thôi. Bắc mang bạo khách vì sơ ý mạo phạm một lần, xin ngài Chí Tôn niệm tình nhất thứ...
Chưa đợi y thưa dứt lời, sau màn trúc giọng ấy nghiêm nạt lớn :
- Cha chả, ngươi dám bênh vực kẻ bạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-gioi/3216192/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.