Chẳng lẽ ngày xưa yêu nhau, khiến cho anh ta một chút tin tưởng cô cũng không có?
Dung Ân nhịn không được nước mắt cứ thế rơi xuống.
Bây giờ, Dung Ân -cô để cho người khác làm thế nào để tin tưởng cô đây, cô chậm rãi buông tay xuống dưới, quần áo là chính cô ta chọn lựa, đặt ở trong nhà, người khác không có khả năng sờ đến, hơn nữa gặp chuyện không may về sau cô cùng Diêm Việt đúng là đường ai nấy bước, thuốc hen suyễn của anh cũng là qua tay của cô, cho nên, đổi lại là ai, đều có thể nghi ngờ cô được.
Nửa năm, anh sống đời sống thực vật.
Dung Ân thật sự không dám nghĩ, trong vòng nửa năm, cô đau lòng gần chết, mà Diêm Việt lại nằm ở trên giường, toàn thân bị cắm đầy những cái ống truyền dịch, không hề hay biết gì.
Hai mắt cô rủ xuống dưới nhìn đôi chân đi bộ lâu có chút mỏi, cô chỉ cảm thấy cả người lung lay sắp đổ.
Diêm vượt lên trước, gắt gao đem cô ôm vào trong lòng,” Ân ân, thật sự xin lỗi em.”
Anh ôm cô thật chặt, thế cho nên cô hoàn toàn không thể dãy dụa được,” Anh không cần phải nói xin lỗi tôi, các ngươi đều như vậy mà nghi ngờ tôi,Anh bây giờ lại tại sao lại quay trở về tìm tôi?”
” Anh hối hận,” Diêm Việt không để cho cô có cơ hội phản kháng,” Anh không nên trong lòng nghi ngờ em, ân ân, Trong lòng anh, một mực đều tin tưởng em.”
” Nói cho cùng, có phải là vận mệnh đang trêu đùa chúng ta,” Dung Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duc/659769/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.