🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hà Dã hỏi Chu Giai có đồng ý không, Chu Giai sững sờ hồi lâu mới nhận ra được ý tứ trong lời nói của hắn. Cậu chớp mắt mấy cái, giọt lệ vương trên mi rơi xuống. Cậu nhẹ nhàng đẩy Hà Dã ra, nhìn gương mặt hắn mà trầm giọng hừ hừ.

Chu Giai không muốn, trong lòng cả trăm ngàn lần đều không muốn.

Lời Hà Dã có ý gì? Chính là nói hắn muốn ở bên cậu, nhưng nếu như Hà Dã hắn không thể trả sạch số nợ mà ba hắn để lại trong vòng mười năm, vậy bọn họ sẽ phải chia tay, mỗi người một ngả, đường ai nấy đi.

Đệt mợ, nếu như thế làm sao mà cậu đồng ý được?

Chu Giai không muốn rời xa Hà Dã, cho dù là mười năm, hai mươi năm hay đến tận ba mươi năm.

Hà Dã nhìn chăm chú vào đôi mắt Chu Giai, dè dặt sờ lên gò má cậu. Hắn thấy Chu Giai quệt miệng hừ hừ, trừng mắt nhìn hắn, mãi vẫn không lên tiếng, dũng khí vừa trỗi dậy trong lòng dần dần chìm xuống.

Chu Giai như nhìn thấy sự bất an của hắn, kéo bàn tay đang vuốt má mình xuống nắm trong tay, khịt mũi hỏi: “Tại sao lại là mười năm? Sao không thể là hai mươi năm, bốn mươi năm hoặc là hơn? Sao cứ nhất định phải là mười năm?”

Hà Dã thấy trên mặt Chu Giai đầy vẻ không vui, trở tay nhéo một cái lên ngón tay cậu, thở dài, nói năng giống như một ông lão đã trải qua nhiều tang thương: “Chu Giai, em có biết không? Mười năm tưởng như rất dài, thật ra trôi qua rất nhanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duc-hoanh-luu/477717/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ám Dục Hoành Lưu
Chương 37
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.