Chu Giai đặt bút xuống, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo trên tường, vẫn còn hơn mười mấy phút nữa. Cậu cúi đầu nhìn bài thi chăm chú, nhếch miệng cười vô cảm, kiểm tra xong bài thi thì thu dọn hộp bút đứng lên.
Trùng hợp giám thị phòng thi là giáo viên tiếng Anh, thấy Chu Giai đứng lên đi tới thì nhìn lướt qua bài thi của cậu, nhỏ giọng hỏi: “Làm xong rồi à?”
Chu Giai vâng một tiếng, đợi giáo viên thu bài.
Kỳ thi giữa kỳ hay cuối kỳ của trường bọn họ đều xếp chỗ ngồi và phòng thi dựa trên thành tích xếp hạng lần thi trước. Thi cùng một phòng với Chu Giai còn có lớp trưởng, cậu ta thấy Chu Giai nộp bài thi sớm thì nhìn sang. Chu Giai rời khỏi chỗ, đi lấy cặp sách ở phía trước rồi ra khỏi phòng thi, trong suốt quá trình không quay đầu nhìn sang bên lớp trưởng lần nào.
Lớp trưởng cầm bút nghĩ từ vựng gãi đầu, thấy Chu Giai biến mất ở cửa phòng thi, nhớ lại những lời mà nữ sinh dạo này hay bàn tán với nhau: “Hai tháng nay lớp phó học tập không còn quan tâm đến mọi người nữa, cũng chẳng thấy cười.”
Nhưng lớp trưởng chỉ nghĩ ngợi một lúc, sau đó trở lại trạng thái thi cử, không quan tâm nữa.
Ra khỏi tòa nhà lớp học của khối 12, Chu Giai xuống bậc thềm ra sân. Cậu không đi xuyên qua sân trường đến chỗ để xe đạp của trường học mà đi đến trước tòa nhà lớp học của khối 11, dựa lên thân cây lớn trước tòa nhà.
Những người được chia phòng thi ở tòa này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duc-hoanh-luu/477715/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.