Tầng hai nhà Hà Dã có một phòng khách nhỏ, phòng tắm và một phòng ngủ. Phòng khách không có vách tường, chỉ đặt một hàng ghế gỗ dài, một cái bàn được phủ giấy báo, còn lại không có gì nữa.
Chu Giai ngoảnh đầu nhìn, nghe thấy trong phòng tắm vẫn vang lên tiếng nước chảy, cậu hé môi thở dài mới đánh bạo đi đến cửa phòng ngủ đang hé ra bên kia.
Cậu đoán đó là phòng ngủ của Hà Dã. Quả nhiên, đi đến cửa phòng đã nhìn thấy giường và chăn.
Chu Giai ngó nghiêng nhìn, giơ tay lên lần mò tìm công tắc bật đèn, nhấn xuống, ngọn đèn nhỏ trong phòng ngủ sáng lên. Cậu không hề do dự mà đi thẳng vào.
Rõ ràng căn phòng ngủ của Hà Dã rất sạch sẽ, dường như thường xuyên được quét dọn, không hề nhiều bụi bặm giống như bên ngoài. Nói đến nhiều bụi, Chu Giai cũng cảm thấy tay vịn cầu thang cậu vừa dựa lên có cảm giác sạn sạn, giơ tay lên nhìn, đúng thật là dính cả mảng bụi lớn.
Chu Giai cầm lấy balo, lấy từ bên trong ra một cái khăn ướt dùng một lần để lau tay. Cậu lẩm bẩm, con ngươi đảo quanh cách bày biện trong phòng ngủ: “Tên lười nhà cậu, bên trong quét dọn sạch sẽ, bên ngoài còn không thèm động đến.”
Cậu vứt rác vào thùng rác, liếm môi, tự phản bác bản thân: “Được rồi, hết đi học lại đi làm, dọn được phòng ngủ đã là không tệ rồi.”
Ngồi lên giường, Chu Giai cảm thấy nóng. Rõ ràng trong phòng không bật lò sưởi nhưng cậu vẫn thấy nóng, chắc là do vừa rồi bị Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duc-hoanh-luu/477706/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.