Cố Sở nói: "Đúng vậy." Gã ngạc nhiên vì cậu có thể thừa nhận điều đó một cách dễ dàng như vậy.
Dường như không cần phải hỏi lại nữa, nếu Cố Sở có thể sinh con, người duy nhất có thể là mẹ Cố Thừa phải là cậu, Cố Trường An chưa bao giờ giấu giếm, dù là vợ hay là Cố phu nhân, bao gồm cậu bà chủ trên xe ngày trước đều không phải chuyện đùa vui.
Từ Trăn đứng yên tại chỗ không biết làm sao.
Cố Sở cố gắng đứng dậy đi lấy nước trên tủ đầu giường, khiến bụng cậu trông càng kinh người: "Anh muốn uống gì không, chỗ tôi chỉ có nước trắng thôi."
Từ Trăn nhìn động tác khó khăn vụng về của cậu, bừng tỉnh hoàn hồn: "Không, cái gì cũng không cần."
Gã dần lấy lại bình tĩnh: "Vậy là lúc đó cậu đã sinh con cho anh ấy rồi."
"Ý anh là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt sao?" Cố Sở cầm lấy khẩu súng, nằm trở lại, sắc mặt bất biến giấu dưới chăn, nói, "Đúng vậy, năm ấy Thừa nhỉ ba tuổi, tôi mới vừa về nước."
"Cậu sinh con riêng khi vừa mới thành niên, là cậu tự nguyện sao?"
Cố Sở bình tĩnh trả lời: "Trợ ký Từ hỏi như vậy, có nghĩ là anh chưa đủ hiểu rõ về ông chủ của mình rồi, làm sao ông ta để con trai đầu lòng của mình là con riêng được chứ."
Từ Trăn im lặng một lúc, tựa như rơi vào hồi ức: "Tôi thật nực cười. Cái gì cũng không biết, lại tự cho mình là người hiểu rõ anh ấy nhất, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/3281939/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.