Quân Ngân bừng tỉnh từ trong ác mộng.
Thấy y mở mắt ra, người hầu đứng bên cạnh khuyên nhủ. "Thiếu gia, ngài chỉ ngủ có mười phút, muốn nghỉ ngơi nữa không?"
" Công tước đại nhân đồng ý nói chuyện chưa?"
"Vẫn chưa, thiếu gia."
Xoay người rời giường khoác áo. "Giúp ta gọi cho Lãnh gia gia chủ."
" Bá phụ." Quân Ngân mệt mỏi xoa xoa mi tâm. "Công tước đại nhân từ chối nói chuyện với chúng ta."
Bên kia điện thoại trầm lặng một lát. "Một khi đã như vậy, ta đề nghị ngươi về nước."
" Bá phụ...."
" Động tĩnh của không quân Hoàng gia, cũng cũng giám sát được sao? Nếugiống như chúng ta dự liệu, bệ hạ thật sự muốn động thủ với thú tộc....Binh lực quốc nội trống rỗng, ngươi trở về... Thử xem! Nắm được chínhquyền Thần Vũ, công tước Gia Sa nho nhỏ sao còn dám làm càn?"
Quân Ngân cười gượng. " Lỡ như xảy ra rủi ro gì?"
" Nếu là Lăng Dã bắt nó, như vậy không cần quá mức lo lắng. Lăng Dã... Sẽ không làm gì nó."
Lãnh Thừa Phong nói cũng không chắc chắn, dù sao Lăng Dã liên tiếp hai lầnthú hóa, tính cách đại biến, ai cũng nghĩ không ra y nhốt Lãnh Tử Diễmrốt cuộc là muốn gì.
Quân Ngân sao dám đánh cược với thái độ của Lăng Dã. "Bá phụ, những người phía dưới ta, ngài giúp ta tiếp quản."
" Ngươi hiểu ngươi đang nói cái gì không? Ngươi khẳng định ngươi không phải thiếu ngủ nghiêm trọng, mê sảng nói ra?"
" Ta rất thanh tỉnh." Quân Ngân dừng một chút, thấp giọng nói. "Lăng Diệp đi mấy tháng nay, hắn ngày nhớ đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303860/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.