Trở mình đem người ép xuống dưới, liều mạng cởi áo ngủ trên người y, trên lồng ngực trắng nõn phủ kín vết bầm tím thô to, thoạt nhìn như vết roi, nhưng lại khôngsưng lên, hơn nữa, màu sắc rất nhạt, không nhìn kỹ căn bản không pháthiện được. Lãnh Tử Diễm vươn tay ấn xuống, người nọ lập tức đau đến runlên.
" Phụ thân ngươi đánh ngươi?" Trong thanh âm nghe không ra vui giận.
Lăng Diệp gãi gãi đầu có chút lúng túng, bị phụ thân đánh là chuyện rất mấtmặt, nhưng y lại muốn biết người này có đau lòng không, cho nên hơi gậtđầu.
Người kia quả nhiên không đau lòng, bĩu môi hết sức khinh bỉ, hừ mấy tiếng lại nằm lại.
" Phụ thân ngươi xuống tay thật nhẹ."
Dùng roi sắt đánh năm trăm roi vẫn còn nhẹ?
" Hắn đánh ngươi ngươi có kêu không?" Lãnh Tử Diễm trở thân tò mò hỏi.
Lăng Diệp suy nghĩ, mình đều chịu đựng, sẽ không kêu. "Ngươi phải kêu?"
Lãnh Tử Diễm đem tay gác trên trán, nhẹ giọng nói. "Phải đếm."
Lăng Diệp phì cười, càng cười càng suồng sã. "Đếm thế nào? Mỗi roi đếm mộtcái? Một, hai, ba....? Phụ thân ngươi cũng thật biến thái."
" Cái rắm!" Lãnh Tử Diễm lại không cho người ngoài nói xấu phụ thân, hung hăng lôi đầu Lăng Diệp qua, thô bạo cắn lên mũi y.
Lăng Diệp sửng sốt ba giây, ngẩng đầu lên, mặc người nọ cắn triệt để, không chút lo lắng mũi sẽ bị cắn méo.
Cắn xong mũi, Lãnh Tử Diễm cảm thấy còn chưa đủ, đem đôi môi khô khốc sớmđã nhìn không vừa mắt liếm một trận từ trên xuống dưới, cho tới lúc trơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303815/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.