Chương trước
Chương sau
Lãnh Tử Diễm luôn không có cách với thân thể mình, huống chi là bị Lăng Diệp hiểu rõ hắn nắm trong tay.
Móng vuốt cào qua thân thể, hơi nổi đau, trong đau đớn lại có khoái cảm dị dạng, hắn vặn vẹo mông, như dâm thú khát vọng âu yếm.
Ngân báo lặng lẽ cười, cái đầu cực đại ghé vào giữa mông Lãnh Tử Diễm, đầu lưỡi đem khe thịt liếm đến óng ánh phát sáng.
Đầu lưỡi đâm vào, mị thịt đỏ tươi lập tức lăn mình cuốn xoắn đầu lưỡi, ngân báo tận lực đem đầu lưỡi cuốn tròn, đâm càng sâu vào nhục huyệt trướcmặt. Nhiệt độ tràng đạo ấm áp cơ hồ có thể hòa tan đầu lưỡi y, thứ dângcao tím đỏ dưới đùi trực tiếp đứng dậy, chỉa thẳng người trước mặt.
Y muốn chiếm hữu hắn, muốn chiếm hữu hắn như phát điên.
Nhất là sau khi người này thiếu chút nữa bị cắn chết.
Y từ trước tới giờ chưa từng nghĩ tới, người này sẽ chết... Hắn lại... Có thể dễ dàng chết như vậy.
Cố tâm gây sức ép hắn, mỗi lần đụng vào đều thô bạo chạm trúng chỗ mẫn cảm nhất của hắn, thân thể Lãnh Tử Diễm vốn vô lực chống cự lập tức quântan lính rã.
Hắn biết mình dâm loạn phóng đãng, trời sinh thíchbị nam nhân thao, nhưng hắn từ trước tới giờ cũng không biết, mình đốivới Lăng Diệp đã không chút lực chống đỡ như thế.
Lần trước ở sở cảnh sát cũng vậy, vốn thân tâm mệt mỏi, bị Lăng Diệp sờ lên một cái, máu toàn thân liền sôi trào.
" A... Lăng Diệp... Không..."
Hậu đình điên cuồng mấp máy, Lãnh Tử Diễm vừa kịch liệt kêu la vừa nghĩ một đằng nói một nẻo đung đưa mông vểnh lên, dốc sức hướng sát cái đầu dãthú phía sau. Gai lưỡi mềm mềm đâm vào ma sát làm nội bích nóng như nham thạch, hơi cúi đầu, dương cụ đứng thẳng bốc ra gân thịt màu đỏ, lỗ nhỏquy đầu dè dặt chảy dâm thủy, làm hắn không khỏi hoài nghi mình sẽ bịLăng Diệp liếm đến bắn ra.
Lãnh Tử Diễm áo quần hỗn độn bán khụytrên giường, vải trên mông trước đó bị cự lang xé một chỗ, lúc này dướingân báo đỉnh lộng, vải vóc mỏng mảnh xé càng rộng mở, vừa vặn lộ ra hai cánh mông vểnh rắn chắc, trong ánh nắng sáng bóng màu mật ong say độnglòng người.
Móng vuốt vặn bung cánh mông hắn ra, răng nhọn tinhtế chọc lên nếp uốn tràng đạo - như một cái miệng nhỏ bĩu môi, khi thìkhẽ cắn khi thì kéo xé. Lãnh Tử Diễm không kiềm được gục trên giường, cả người hình thành tư thế ghé sấp, hắn kéo cà-vạt cổ áo, run tay cởi bỏcúc áo, động tác đơn giản nhưng vì từng đợt khoái cảm kịch liệt chỗ nhục huyệt mà trở nên cực kỳ gian nan.
Khó khăn lắm mới cởi bỏ hainút, bàn tay nóng hổi khẩn cấp sờ vào cổ áo, miết lên cơ ngực thanh túsung mãn chắc nịch, miệng phun khí dâm loạn làm không khí liên tục nónglên.
" A..."
Ngón tay thô ráp bóp lấy nụ hoa sưng đỏ đứngthẳng, không chút lưu tình giày vò bản thân, mông cũng càng mở càng kịch liệt, liên tục cùng đầu ngân báo va chạm, dâm thủy văng khắp nơi.
Phát hiện động tác trong cổ áo hắn, ngân báo bất mãn lôi tay hắn ra.
Còn bắt thư thú tự an ủi, là thất bại của hùng thú như y.
" Ta sẽ thỏa mãn ngươi, mỗi chỗ đều khiến ngươi cảm nhận được vui sướng."
" Ô.... Lăng Diệp.... Cắn ta... Mau cắn ta..." Lãnh Tử Diễm thẳng thắn xé y phục mình, làm hai nụ hoa nâu sung mãn thành thục bại lộ trước mặtLăng Diệp.
Lăng Diệp đứng lên há mồm ngậm lấy, sợ thương đến hắn, chỉ dám mút nhẹ vào, khống chế lực đạo vô cùng tốt.
Nơi này quả nhiên là vị trí mẫn cảm nhất của Lãnh Tử Diễm, bị đầu dã thútới gần hút cắn, hắn chẳng những không cảm thấy sợ hãi, ngược lại cònkêu cao vang hơn, tay đặt lên đầu ngân báo, gắt gao nắm chặt y, khôngcho đối phương rời khỏi, thoạt nhìn giống như đang uy sữa, dâm loạn nóikhông nên lời.
Con báo bạc liên tục phát ra tiếng phốc phốc, đemquả trong miệng liếm đến sáng long lanh, nước bọt trơn ướt dính khắplồng ngực, một người một báo hô hấp càng thô nặng, dương vật dưới đùicăng như muốn nổ mạnh, hận không thể lập tức bắn tinh, nhưng hai ngườiđều cố nén, như đang cùng đối phương đánh giá, đến mức khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng.
Ngân báo khẩy gối đầu lót dưới eo Lãnh Tử Diễm, vỗ vỗ thắt lưng hắn, bảo hắn nâng mông lên.
Mắt thấy để vào nhục huyệt mình chính là côn thịt cực đại to khoẻ như quáivật, mặt Lãnh Tử Diễm tức khắc trắng không còn chút máu, đại não hỗn độn thanh tỉnh mấy phần.
Dương cụ bật giữa khe mông hắn còn tráng kiện hơn cánh tay hắn, cứ đâm như vậy, không chết cũng mất nửa cái mạng.
Ngân báo cũng chú ý tới vấn đề này, quy đầu đáng sợ dừng ngoài nhục huyệt, chậm chạp không đâm vào.
Ngay nháy mắt y do dự, Lãnh Tử Diễm đẩy y ra, bò đến đầu giường che đi hai cánh mông vểnh.
" Không làm!"
Cái tên Quân Ngân chợt lóe ở trong lòng, Lãnh Tử Diễm lắc đầu, cố gắng xua đuổi tê ngứa thấu xương chỗ hậu huyệt.
Rõ ràng đã đáp ứng Quân Ngân, không cùng bất cứ nam nhân nào khác có bất cứ quan hệ gì.
Thân thể lại khuất phục vòng xoáy dục vọng.
Ba năm trước là thế, bây giờ cũng như thế.
Kỳ thực, hắn căn bản không đáng để Quân Ngân yêu.
Tự ti gắt gao chôn chỗ sâu nhất trong nội tâm rốt cuộc bị đào ra.
Hắn từ trước tới giờ đều như vậy, quen tính nhếch cằm, người ngoài chỉ thấy hắn cao ngạo không ai bì nổi, chỉ thấy khi hắn quý tộc phong phạm dàyđặc, ai cũng không để trong mắt.
Nếu thật phải coi thường một ai đó, kẻ hắn coi thường nhất chính là bản thân.
Sao lại có người như hắn, trầm mê trong biển dục vọng như hút thuốc phiện?
Thân thể phản bội ý chí, làm lời hứa với Quân Ngân tái nhợt như nói dối, hắn khát cầu bị tiến vào kịch liệt như vậy, ấm áp, cuồng bạo, nhiệt độ cơthể Lăng Diệp.
" Không làm!" Lãnh Tử Diễm lặp lại một lần nữa, mưu toan kiên định lập trường của mình.
Ngân báo vặn mặt hắn qua, đồng tử màu đen của đối phương trở nên ướt sũng,phảng phất như nước lóng lánh, trong lòng run lên, vươn móng vuốt, khẩydưới khóe mắt hắn, phát hiện không ướt, rầu rĩ hỏi.
" Ngươi sợ hãi thú thân của ta?"
Lãnh Tử Diễm không nói, liền khoác tay trên trán, dương quang bay lượn dướimũi ném ra bóng râm dày đặc, Lăng Diệp nhìn đến trong lòng run từngtrận.
Nam nhân anh tuấn cá tính lãnh ngạo mở to hai mắt ướt átmông lung thần phục dưới thân, thỏa mãn cùng vui sướng của Lăng Diệpcũng bành trướng cực điểm, trong đó, lại có một chút tiếc thương như cónhư không.
" Nếu ngươi không thích thú hình của ta chúng ta liền không cần thú hình, ân...?"
Y biến thành nhân thân, gắt gao ôm Lãnh Tử Diễm, tới gần môi hôn hắn,chạm sát, khóe môi câu ra chỉ bạc óng ánh, như dây chém không đứt.
Hai người lại lăn cùng một chỗ, nhiệt độ cơ thể đáng sợ giao hòa lẫn nhau,giường học sinh bình thường bị họ làm cho rung động két két.
" A.... Lăng Diệp...."
Lãnh Tử Diễm cảm thấy Lăng Diệp tựa như từng đợt lốc xoáy màu đen, hắn liềumạng muốn thoát khỏi, y liền liều mình đem hắn hút vào.
" Ngoan.... Ta ở đây..."
" Quân Ngân... A...."
Ở dưới thân Lăng Diệp gọi tên nam nhân khác, đáng bị dằn vặt.
Ngón tay chôn vào nhục huyệt nóng bỏng, thô bạo trừu sáp, khuấy trở xuất ra một mảnh tiếng động dâm mỹ.
Ánh mắt Lăng Diệp lạnh một chút, lúc nhìn đối phương, lại càng nhiều bất đắc dĩ.
" Chúng ta đừng nghĩ tới Quân Ngân."
Hắn là ngu ngốc sao? Hùng thú chất lượng tốt như y thì không cần, lại vừa ý Quân Ngân công tử bột kia.
Quân Ngân có thể bảo hộ hắn sao?
Hôm nay nếu không có y, hắn bây giờ chính là ngốc ở trong bụng lang, chứ không phải thư thư phục phục nằm trên giường.
" Không..." Đau đớn điên cuồng kích thích dục vọng hắn, Lãnh Tử Diễm gắtgao bấu dra giường "Đừng.... Quân Ngân....... Tức giận..."
Rên rỉ đứt quãng, Lăng Diệp rốt cuộc hiểu ra trong đầu người này suy nghĩ cái gì.
Lại hôn lên, đầu lưỡi cạy mở cánh môi gắt gao đóng, liếm qua răng trên răng dưới, chạm tới đầu lưỡi, gắt gao cuốn lấy.
" Sẽ không, hắn sẽ không tức giận, chúng ta không nói cho hắn."
Mị thịt non mịn bị tùy ý đùa bỡn, khoái cảm một trận cao hơn một trận gàothét mà đến, Lãnh Tử Diễm ngẩng đầu, hầu kết kịch liệt chuyển động.
" Ngươi... Gạt ta.."
" Ta gạt ngươi hồi nào?" Thanh âm Lăng Diệp trầm thấp hoa lệ, mang mêhoặc vô danh, y cắn tai Lãnh Tử Diễm, nói ra nhiệt khí. "Chúng ta chỉgiao lưu thân thể, dù sao ngươi cũng không thích ta..." Nói tới đây, ydừng lại, đâm thật mạnh vào trong nhục huyệt đỏ tươi của Lãnh Tử Diễm. " Này, nơi này liên tục chảy nước, chứng minh ngươi cũng muốn không phảisao?"
Lãnh Tử Diễm mơ mơ màng màng gật đầu.
Lăng Diệp thở dài nói.
" Ngươi lại khó chịu như vậy, ta chỉ là giúp ngươi giải quyết nhu cầuthân thể, tất cả đều là nam nhân, Quân Ngân có thể thông cảm."
Lãnh Tử Diễm cười gượng.
" E rằng hơi khó..."
" Chúng ta không cần hắn."
Lãnh Tử Diễm cong chân lên, muốn đá Lăng Diệp xuống. Đối phương lại ôm chânhắn, đem đôi chân thon dài cường tráng tách ra thật to, hạ thắt lưng,công kích vào nơi dâm loạn kia.
Nhục huyệt được phục vụ lâu nay thông minh mở lớn, không chút do dự nuốt vào dương cụ.
Lăng Diệp vặn chân hắn lên, gấp trước ngực, làm đối phương có thể thấy rõmật huyệt hắn xoắn vặn côn thịt y thế nào, dịch ruột non trong suốt chảy ra, một mảnh ướt át. Tính khí dưới thân cũng trực tiếp đứng thẳng, nhưmột cây thương.
Lãnh Tử Diễm trầm trầm gào mấy tiếng, trên mặtmột mảnh ửng hồng, hợp với khóe mắt cũng mang mị thái, hắn mở lớn miệng, gọi lớn Lăng Diệp, phảng phất như Lăng Diệp là chúa cứu thế của hắn.
Nhưng ngay cả hắn cũng không rõ, rốt cuộc tại sao muốn gọi người này.
Lãnh Tử Diễm trầm mê tính dục là thành thật nhất, thân thể hắn trung thựcphản ánh hắn vui sướng, Lăng Diệp vừa trừu sáp chín nông một sâu vừavuốt ve dương cụ hắn.
" Đừng lo lắng..." Nhìn vật trong tay phunra dâm thủy, Lăng Diệp thấp giọng cười đứt quãng. "Hắn sẽ không biết...Biết, ta cũng không cho hắn tổn thương ngươi..."
Thanh âm y rất nhẹ, bị chìm ngập trong tiếng đánh thân thể, gần như không thể nghe thấy.
Trong tình ái kịch liệt lại mang mấy phần thô bạo, hai người nhanh chóngtrước sau bắn ra niêm dịch nồng đặc. Lăng Diệp thấy Lãnh Tử Diễm cực kỳmệt mỏi, cũng không quấn hắn đòi thêm lần nữa, chỉ cởi giáo phục hắn,đem tinh dịch phun ra tinh tế bôi lên da thịt màu mật ong.
Khôi phục lại từ trong tình ái, Lãnh Tử Diễm trừng lạnh mắt, gắt gao chằm chằm nhìn động tác Lăng Diệp.
Hắn biết, hắn phản bội Quân Ngân.
Nhận thức này làm hắn vô lực... Càng vô lực hơn chính là, trong lúc đó hắncó vô số cơ hội ngăn cản, nhưng hắn vẫn mặc kệ, thậm chí nói, hắn cònquyến rũ Lăng Diệp đến thao hắn.
Nếu một ngày nào đó Quân Ngân vứt bỏ hắn, cũng là đáng kiếp hắn.
Quả nhiên không nên quá mức tự tin với khối thân thể hư hỏng này, hắn camchịu nghĩ, mấy ngày trước, hắn còn mạnh miệng nói với Quân Ngân... Từnay về sau... Thân thể hắn chỉ để y chạm vào...
Nhớ tới thật tức cười.
Đây là nguyên nhân hắn nhịn ba năm nhìn Quân Ngân.
Nếu không phải đêm đó uống rượu, có thể hắn cả đời cũng không thật sự đến gần Quân Ngân.
Vì...Ở cùng Quân Ngân, hắn không có cảm giác an toàn, hắn cảm thấy Quân Ngân bất cứ lúc nào cũng có thể vứt bỏ hắn.
Lãnh Tử Diễm cắn môi dưới, khi Lăng Diệp đem tinh dịch bôi lên nụ hoa hắn một vòng lại một vòng hắn rốt cuộc phát cáu.
" Ngươi rốt cuộc đang làm cái gì?"
Thanh âm trầm đục, cảm giác đe doạ lại mười phần đầy đủ.
Chỉ là, đe doạ này đối với Lăng Diệp tựa như trứng đụng đá---- tất vỡ.
Lăng Diệp nâng đồng tử lên.
" Vậy ngươi có muốn làm người của ta?"
" Cái gì mà làm người của ngươi?" Lãnh Tử Diễm khó hiểu.
Lăng Diệp chớp chớp mắt.
" Chính là.... Dùng thú thân xâm phạm ngươi, đánh lên dấu hiệu thư thú của ta trên người ngươi."
" Nằm mơ!" Lãnh Tử Diễm mặt mày lạnh lùng, thanh âm từ trong hàm răng xát đến rung ken két.
" Vậy thì đừng động đậy!" Lăng Diệp trầm trầm. "Tinh dịch này có mùi củata. Tắm sạch cũng có thể giữ lại mấy ngày, thú nhân trong tộc ta thấyngươi nhất định cung kính."
" Sau mấy ngày đó thì sao?" Lãnh TửDiễm nhếch mày, còn trong tộc, còn thú nhân, người này là muốn ngả bàivới hắn sao? Giấu giếm nhiều năm như vậy, lại ngay lúc hắn mười bốn tuổi có ý đồ dùng thú thân cường bạo hắn!
Mấy ngày sau chúng ta làm nữa... Lăng Diệp không dám nói, chỉ nói.
" Có thể quản mấy ngày thì hay mấy ngày, gần đây bệ hạ bệnh nặng, phụthân điều động không ít tộc nhân đến đây, trong thành thật sự loạn,ngươi có thể ngốc bên cạnh ta là tốt nhất."
" Không thể!"
" Cho nên ta mới bôi tinh dịch của ta cho ngươi!" Dồn sức đem "của ta"cùng "tinh dịch" cắn rất nặng, biểu tình đối phương trừng mắt y, làmLăng Diệp cảm thấy mình hơi vãn hồi được chút tự tôn giống đực.
Lúc trở người này qua, thấy vết roi hung tợn đáng sợ kia.... Đầu ngón tay khẽ run.
Vết roi cao cao gồ lên, có mấy nơi vì bị con lang kia đè xuống đất mà phá ra nước mủ.
Không biết tại sao, Lăng Diệp chung quy cảm thấy roi quất trên người Lãnh Tử Diễm chắc chắn đau hơn quất trên người mình.
" Lăng Diệp..." Lãnh Tử Diễm bỗng nhiên quay đầu, chậm rãi nheo mắt. "Tại sao ngươi bôi tinh dịch cho ta, tộc nhân các ngươi liền phải tất cungtất kính với ta?"
Lăng Diệp mày nhếch lên.
" Bởi vì ta là Thiếu chủ."
Lãnh Tử Diễm cắn răng.
" Bôi tinh dịch của ngươi họ sẽ coi ta là Thiếu chủ?"
" Sẽ không..." Lăng Diệp nuốt nước miếng, khí thế bỗng nhiên tan mất.
" Vậy coi là gì?" Lãnh Tử Diễm chậm chạp hỏi, dù trần trụi ghé sấp trêngiường, toàn thân bôi đầy dâm dịch, ánh mắt vẫn sắc bén như đao.
" Thiếu chủ...." Lăng Diệp tạm dừng một lát, mới nói. " ... phu nhân...."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.