" Ca, ban nãy, chiếc xe ở gần kia ngươi có nghe thấy tiếng gì không?"
" Có."
" Hình như hơi quái?"
" Đúng là có chút quái."
" Nam nhân kia sao lại kêu như vậy?"
" Vì cổ họng hắn bị nghẽn."
" Hả? Chúng ta có cần gọi bác sĩ không?"
" Không cần."
" Tại sao?"
" Hắn nghẽn đến cực thích..."
Quân Ngân phì cười một tiếng, mở miệng liền hôn Lãnh Tử Diễm sắc mặt xanh mét.
" So đo cùng tiểu hài tử làm gì?"
" Hừ, tiểu hài tử bây giờ hôi thối muốn chết!"
Lãnh Tử Diễm đá hai chân Quân Ngân.
" Không định xuống xe?"
Hào quang trong mắt Quân Ngân hơi lóe.
" Nếu không xuống xe thì được cái gì?"
" Được..."
Lãnh Tử Diễm dồn sức kéo dài âm điệu, âm sắc biếng nhác mang mị hoặc sau tình sự.
" Ngươi một mình hóng mát bên ngoài đi."
Một cước đem Quân Ngân đá ra, đóng cửa xe, chậm rãi kéo y phục qua mặc vào.
Quân Ngân luôn y trang sạch sẽ, chưa từng có tình huống không mặc áo.
Y đứng lên kéo hảo khóa quần, vỗ nhẹ nhẹ lên cửa kính xe.
" Lãnh Tử Diễm, mở cửa ra, ta không có mặc áo."
Đáng đời... Ai kêu y được đằng chân lân đằng đầu, mù quáng gây sức ép, còn hại hắn bị tiểu hài tử biến thành trò cười.
" Thật không mở cửa? Ta đi về trước"
Mắt thấy Quân Ngân thật sự xoay người muốn đi, Lãnh Tử Diễm kéo cửa kính xe xuống.
" Này."
Quân Ngân mới đi hai bước liền quay trở lại, vươn tay xoa xoa đầu tóc hỗn độn của Lãnh Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303769/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.