Thân thể Quân Ngân gắt gao áp lấy hắn, làn da nóng bỏng, như nham thạch nóng chảy kịch liệt quay cuồng.
Lãnh Tử Diễm vươn tay ấn tay Quân Ngân đặt trước ngực hắn, ngẩng đầu lên,đầu lưỡi liếm qua cằm Quân Ngân, thanh âm trầm thấp như rượu lâu năm...
" Quân Ngân... Ngươi muốn cắn cắn thử hay không..."
" Muốn chết!"
Ấn ngã người cố ý hấp dẫn y, trong đồng tử luôn hờ hững nồng đậm dục vọng.
" Biết bây giờ người đang đè ngươi là ai không?"
" Biết."
Giương cổ lên đúng lúc, Lãnh Tử Diễm khép mắt, lời chậm tiếng nhẹ, câu phun ra lại cực kỳ hạ lưu.
" Quân Ngân, thao ta."
Y phục bị xé rách toàn bộ, đầu nâng lên, nụ hôn kịch liệt khiến người ta ngạt thở.
Thóa dịch dâm mỹ nhỏ giọt theo khóe miệng, cũng không biết nhỏ xuống người ai.
" Quân Ngân..."
Ngực cùng ngực, gắt gao cùng dán, nhiệt độ hầm hập đáng sợ.
Màu mực trong mắt dần tan ra, như hơi nước sương mù mông lung sơn thủy, kiều diễm đến kinh tâm động phách...
Bàn tay hỏa nhiệt vuốt ve thân thể hắn, hắn nhịn không được ưỡn thân trênlên, hình thành một vòng cung, như càng thêm khát vọng.
Da thịt toàn thân màu mật ong thanh tú nhất, dính dính, đầu ngón tay sờ lên, một tấc một tấc, lưu luyến quên về.
Quân Ngân buông đôi môi bị mình gặm đến sưng đỏ ra, cắn vành tai Lãnh Tử Diễm, thấp giọng tuyên cáo.
" Về sau, ngươi chỉ có thể là của ta, chỉ có thể bị ta véo, bị ta cắn..."
Trả lời Quân Ngân chính là tiếng Lãnh Tử Diễm đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303757/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.