Lãnh Tử Diễm rất ít uống rượu, không phải hắn không biết uống, mà là phụ thân không cho.
Theo quan niệm của Lãnh Thừa Phong, cồn rượu sẽ mê liệt tư duy con người,làm người ta trở nên ngu xuẩn mà bản thân không biết, cho nên sau khiLãnh Tử Diễm một lần say rượu đập nát đồ cổ trong nhà, Lãnh Thừa Phonghạ lệnh cấm rượu với Lãnh Tử Diễm.
Hậu quả của việc không uốngrượu chính là tửu lượng càng ngày càng kém, mới giải quyết hơn mười lonliền nôn đến ngã trái ngã phải.
Một két rượu giải quyết hơn phânnửa, rốt cuộc nghe được tiếng ô tô. Lãnh Tử Diễm ngó ra, thấy Quân Ngânchuyển xe, tắt đèn, ngón tay thon dài hữu lực đẩy cửa xe ra, lộ ra thânhình cao thẳng, Lãnh Tử Diễm nhịn không được híp mắt cười.
"Ngươi đến rồi hả?"
Một câu ôn hoà rất đơn giản, tay đóng cửa của Quân Ngân lại ngừng một chút, y ngoảnh lại cũng nhợt nhạt cười.
"Uh, không biết có tới chậm hay không ?"
" Hức.... Cũng.. Cũng được..."
Chằm chằm nhìn Quân Ngân không chớp mắt, đôi mắt đen sậm phủ hơi rượu, nhưmực nước điểm trên giấy Tuyên Thành*, từng chút thoáng nhiễm sơn thủykiều diễm kinh tâm động phách, Lãnh Tử Diễm vươn tay về phía Quân Ngân.
"Ta nôn, trong xe rất thối, ngươi mau đỡ ta ra !"
Đầy xe bừa bãi, lon rượu quăng tứ tung, đồ nôn mửa lại phát ra trận trận tanh tưởi.
Quân Ngân vội vàng quét mắt quở trách.
"Trong xe thối như vậy, ngươi lại ngốc ở trong đó!"
"Ta đang đợi ngươi, nếu ngươi không đến ta vẫn cứ chờ, thối chết ta cũng phải sống !"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303752/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.