Giữa trưa, Nhị hoàng tử tâm bất cam, tình bất nguyện đẩy đại môn Võ đài hoàng gia ra.
Sàn đấu là một không gian hình tròn, tứ phía đều có gương, chiết xạ ánh sáng lạnh lẽo.
Nhưng ánh sáng có lạnh tới đâu đi nữa thì cũng không bằng cái người đang đưa lưng về phía hắn.
" Ngươi tới muộn."
Thanh âm vang vọng mấy cái, trầm thấp mà nguy hiểm, rõ ràng biểu hiện cơn tức giận của chủ nhân.
Nhị hoàng tử nhún vai.
" Nhận được điện thoại của ngươi, ta liền chạy qua đây, không tính là muộn đâu."
" Bớt nhiều lời đi!"
Lăng Diệp xoay người lại.
" Tô Tranh, ngươi chọc tới ta."
Đồng tử Lăng Diệp là đen tinh khiết, diện vô biểu tình nhìn qua như vậy, cực kỳ uy áp.
Nhị hoàng tử hoang mang nhăn mày lại.
" Biểu đệ, ngươi cho rằng ta nhiều chuyện?"
" Đương nhiên."
Lăng Diệp hơi nhấc đầu, bắt đầu cởi nút ở cổ áo.
Thái độ của Lăng Diệp làm Nhị hoàng tử có chút tức giận.
" Bởi vì ta tùy tiện nói hắn mấy câu, ngươi liền muốn đem biểu ca thân ái của mình ra đánh?"
Lăng Diệp trầm ngâm một lát, mày hơi nhăn lại, tựa hồ đang suy nghĩ. Một lát sau, mày lại giãn ra, nhẹ nhàng nói.
" Hắn gọi điện thoại cho ta, bộ dạng khởi binh vấn tội, ta đương nhiên phải chỉ danh ngươi!"
" Ta nói với hắn như vậy còn không phải vì muốn tốt cho ngươi sao?"
Nhị hoàng tử giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
" Thiếu chủ đại nhân tôn quý quản thúc thư thú của mình không tốt, việcnày nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303749/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.