Mười phút sau.
" Gia chủ, Hạ cục trưởng nói thiếu gia phạm luật, hắn cũng vô pháp. Cònnhờ gia chủ hạ thủ lưu tình, đừng liên lụy người vô tội."
Đôi môi tao nhã gắt gao mím chặt, Lãnh Thừa Phong mắt phủ sương lạnh, như gió lốc càng quét.
" Ta đã biết."
" Gia chủ...?"
Trên mặt quản gia lộ ra vẻ lo lắng, hai tiếng trước Quân thiếu gia gọi điệnthoại bảo đi đón thiếu gia, kết quả người không đón được, lại nghe tinthiếu gia bị đưa tới phòng cảnh sát. Vốn tưởng rằng gia chủ tự mình đếnmột chuyến, phòng cảnh sát chắc chắn sẽ thả người, không nghĩ sẽ gặpphải nhiều trở ngại như vậy. Phòng cảnh sát luôn có rất nhiều hoạt độngkhông thể để người nhìn, lỡ đâu...
" Giúp ta tra số của Thừa tướng phủ."
Thanh âm Lãnh Thừa Phong vẫn vững vàng, nhưng bàn tay chậm rãi thu chặt lạiđể lộ tâm trạng phẫn nộ cùng kinh hoàng của y. Con của y mà có bất trắc, y tuyệt đối phải khiến bọn cảnh sát này hối hận vì đã sinh ra trên đời.
Lãnh Thừa Phong có khả năng đấu đá cùng Hoàng thất và Quân bộ nhiều năm như vậy, sao có thể ôn nhuận nho nhã như ở ngoài mặt?
Y rốt cuộc có bao nhiêu tàn nhẫn thô bạo, trước giờ chỉ có Lãnh Tử Diễm mới thật sự rõ ràng.
Lãnh Tử Diễm từ nhỏ chính là lớn lên trong huyết vũ tinh phong của Lãnh Thừa Phong.
Bảy tuổi, bị ném vào trong núi lớn, khó khăn lắm mới bò ra được, kết quả,vì ôm phụ thân oa oa khóc lớn mà bị nhốt tới mười ngày.
Mườituổi, Lãnh Thừa Phong nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303734/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.