Quân Ngân đâu chỉ là bộ dạng không tồi, đôi mắt y hẹp dài, đồng tử thâm thúy, màu da trắng nõn, như đá ngọc tốt nhất.
Phàm là lúc nhân vật nổi tiếng tụ hội, Quân Ngân vĩnh viễn là đối tượng để các nữ tử chạy theo như vịt.
Sự văn nhã của y, cách nói năng của y, luôn luôn làm người ta say sưa nói chuyện.
Hơn nữa, bất đồng cùng Lãnh Tử Diễm, thái độ Quân Ngân ân cần, không chút ngang ngược công tử thế gia nên có.
Có thể nói là công tử thanh lịch, ôn nhuận như ngọc.
Mưa ngoài cửa sổ xe dần to, trong cửa kính xe lại im như tử địa.
Quân Ngân cùng Lãnh Tử Diễm đều nhìn hai phía hai bên, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Bỗng nhiên, xe đánh một vòng rẽ gấp, Lãnh Tử Diễm nhất thời ngồi không vững, vừa khéo nhào lên người Quân Ngân, Quân Ngân ôm hắn, Lãnh Tử Diễm ngẩng đầu liền chạm trúng con ngươi đen sáng như sao.
Ma xui quỷ khiến đưa tay kéo lấy mắt kính kia, muốn thấy rõ đôi mắt đó hơn.
Đôi mắt Quân Ngân thật sự rất đẹp, trong suốt, thanh khiết.
Giọng nói y cũng rất đẹp, giống như dòng suối nhỏ chậm rãi chảy xuôi.
Bất quá lời phun ra một chút cũng không êm tai.
" Lãnh thiếu gia, thích ôm ấp yêu thương đến thế sao ?"
Lãnh Tử Diễm một tay kéo cổ Quân Ngân xuống, đầu rướn lên, chọc một cái lên cánh môi nhợt nhạt của Quân Ngân.
"Vậy Quân thiếu gia có muốn nếm thử hay không ?"
Môi trên như bị lông vũ phất qua, hơi ngứa, lại có chút nóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303731/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.