Đây vốn là một con rồng lớn /// # # ///
Con rồng đang nhìn người dưới chân nó mà giỏ dãi.
Bây giờ trong đầu Mặc Cách trống rỗng hắn thậm chí không nghĩ ra mình phải chạy trốn, mà chỉ ngây ngốc đứng đó nhìn con rồng màu trắng thật lớn—
Có người gặp nguy hiểm sẽ kêu to, có người trầm mặc.
Mặc Cách ở vế sau.
Hắn quay đầu cực kì chậm gián đoạn mà bình tĩnh suy nghĩ ra mấy chữ:
Chẳng Lẽ ta mới nắm lấy là ngón chân — ngón chân –của nó?
Còn đây là nước miếng của nó?
Hả?
Giống như là vừa rồi mới xuất hiện, Mặc Cách tỉnh táo lại hét một tiếng bỏ chạy.
Gina cùng Tắc Long chạy về phía hắn, bọn họ trong miệng lẩm bẩm …
” Hỏa yêu xà lửa, ta Gina chủ nhân ra lệnh cho ngươi, dấy lên lửa địa ngục cho tất cả trỏ thành biển lửa ”
Ngắt lời, một tia lửa nhắm thẳng bạch long.
Bạch long tầm mắt đuổi theo Mặc Cách không để tia lửa vào mắt,chỉ thấy nó không tránh mà khi tia lửa gần đến nơi thì nó nghiêng mình.
Kết quả — Đánh không trúng..
Tắc Long nhìn ma pháp không thành hô lên ” Đao ” mà rút đao ra trong miệng niệm chú ngữ, tàn ảnh bay qua hắn đã cưỡi trên đầu bạch long.
Con rồng này sừng không lớn chỉ là to tròn dựng thẳng trên đầu nhìn rất tội nghiệp.
Đây là một con rồng chưa lớn,Tắc Long không do dụ chém xuống, một đoạn sừng màu đỏ bị hắn nắm trong tay.
Con rồng giãy dụa thống khổ, Tắc Long bị quật ngã trên đất.
Tàn Nham xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/197115/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.