Đêm nay Jessyca bị gọi vào phòng ngủ của chủ nhân,khi hắn đi tới phát hiệnchủ nhân Ha Tư Ngột bá tước đang nàm nghỉ trong cỗ quan tài to lớn hoa lệ.
Vì vậy tận lực thả nhẹ bước chân Jessyca đã làm như vậy rất nhiều lần, đứng dựa vào cửa sổ.
Thật lâu sau, hắn cảm thấy bên ngoài bóng đêm đã lùi xa,đưa tay kéo rèm cửa sổ.
Hắn đoán được Ha Tư bá tước tỉnh dậy, vì thế mà cột sống không tự nhiên lại thẳng lên,điều chỉnh vòng eo càng thêm thẳng tắp rồi.
“Jessyca ” thanh âm mang theo kim khí vang lên.
“Chủ nhân ”
Một bàn tay như bạnh ngọc khoát lên mép quan tài, tiếp theo mái tóc đen tuyền xuất hiện trong mắt hắn.
Ha Tư Ngột bỗng nhiên ngồi xuống,đầu tựa vào mép giường,hắn nghiêng đầu khiến cho sợi tóc đen lướt qua gò má trăng noãn che khuất đi một bên mắt phượng màu lam.
Hắn híp mắt,thần sắc mờ mịt.
Jessyca bất động thanh sắc mà hạ mi mắt.
Hắn ở Ha Tư gia tộc nhiều năm vẫn không thích ứng được dung nhan tuyệt mĩ của chủ nhân,cùng với cặp mắt xanh sẫm như biển sâu kia, nhìn vào sẽ có nhận thức sâu không thấy đáy.
Mà nhìn sâu vào sẽ thấy được hai tròng mắt đó như thấu hết mọi bí mật.
Trong phòng rất yên lặng,Jessyca cảm thấy chủ nhân tìm hắn có nguyên do,do dự hồi lâu mà mỏ miệng,thanh âm không xác định mà nói ” Chủ nhân ta cảm giác được Mặc thiếu gia gần đây có điểm không giống trước kia..”
Mà Ha Tư Ngột nghe xong không có biến đổi nét mặt vẫn như cũ,híp mắt dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/197108/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.