Mấy ngày này Lâm Mặc vẫn ở yên trong căn phòng hoa lệ kia. Lưu Ly bịa cho hắn một lí doThân thể sau khi thức tỉnh bước vào thời kì không ổn định để thích ứng.
Lâm Mặc khi còn sống,không, chính xác mà nói là trong kí ức kiếp trước của hắn, Lâm Mặc luôn có cảm giác sợ hãi bác sĩ, đó là loại nghề nghiệp có thể nắm rõ sinh tử của người khác.
Con người khi mà tính mạng mình nằm trong tầm tay người khác, sẽ bất an và sợ hãi vô cùng, dần dần sự sợ hãi này biến thành một thói quen.
Biểu hiện của Lâm Mặc đối với Lưu Ly không quá rõ ràng nhưng chính hắn nhận biết dược trước mặt bác sĩ hắn có chút yếu ớt.
Yếu ớt ở đây,thông thường mà nói là không có trở ngại gì!
Trong suốt thời gian này, thường xuyên đến thăm hắn là quản gia của gia tộc này– Jessyca!. ( bạn là nam đó)
Hắn nhìn qua thì còn trẻ tuổi.
Lần đầu Lâm Mặc gặp hắn là lúc.
Khi đó, hắn nhẹ nhàng mở cửa phòng, ưu nhã bước đến.
Đó là một vị anh tuấn thân sĩ.
Lâm Mặc từ trên ghế đứng lên, hắn theo ấn tượng đầu mà nhận định người kia là chủ nơi này, khí chất nhìn qua tao nhã so với quý tộc giống nhau.
Nhưng khi Lâm Mặc định chạy lại để chân chó một lúc, chỉ nghe thấy một giọng nói trong suốt vô cảm:” Mặc thiếu gia “
Thì ra so với mình địa vị còn thấp hơn.
Vì vậy Lâm Mặc nhẹ nhàng ngồi lại ghế salon nổi lên tâm tính nhị thể tổ mà nói ” Có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/197105/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.