Mặc Cách cảm giác bên tai ẩm ướt vươn tay đẩy hắn ra.
Nhưng vừa đẩy ra thì lại bị kéo lại.
Lúc này lại một thanh âm nữa vang lên bên tai y ” Mặc Cách ”
Thanh âm như trước trầm thấp nhưng lại ưu nhã tràn ngập quan tâm.
Hai tròng mắt xanh nhạt của Mặc Cách ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt nhiễm màu xanh tối cả nam nhân mà nghẹn ngào ” Ha Tu Ngột ”
Nhưng là, Ha Tu Ngột bỗng nhiên ôm đầu ” Hừ ”. mặc cách khiếp sợ nhìn Ha Tu Ngột vừa trở lại thống khổ nhíu mày.
” Không muốn ” Mặc Cách nắm tay áo nam nhân mà ngăn cản gì đó, nhưng không phải việc gì muốn cản cũng được đâu.
Vì vậy y chỉ lặng im mà nhìn con ngươi nam nhân chuyển đỏ mặc dù còn vài tia xanh nhưng vẫn là vô dụng.
Tim y thắt lại, sao có thể như vậy?
” Muốn nuốt hết ta, Huyết tộc nhỏ bé như ngươi?, hoang tưởng!”
Thanh âm của Ám Tư vang lên sau đó nhìn về Mặc Cách ngoan cố trong mắt hắn là nồng đậm yêu thương của ngàn năm nhưng lúc này lại khiến Mặc Cách sợ hãi.
” Li Thương, ngươi đừng nhĩ có thể rời khỏi ta ” Hai tay hắn ghìm chặt lấy y như muốn khảm y vào thân thể mình.
Mặc Cách cau mày vì đau nhưng không nói gì mà nhìn Ám Tư vẫn chấp mê bất ngộ trước mặt mình ánh mắt y cũng lạnh xuống.
Y luôn nghic hắn là nhân cách khác của Ha Tu Ngột nên hắn làm gì y cũng tha thứ, nhưng là chuyện này quá tưởng tượng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353040/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.