Mặc cách ngồi trong vườn tay bưng chén trà khí nóng còn lượn lờ tầng tầng bay qua gương mặt y mông lung huyền ảo, ánh trăng chiếu xuống nhẹ nhàng vờn quanh làm y càng thêm huyền ảo.
Ấn kí sau ban đầu cầm giữ vài ngày càng thêm đỏ rực, phát ra ánh sáng nhẹ làm cho người ta cảm thấy lãnh lẽo mà thánh khiết.
Ha Tu Ngột đứng không xa nhìn Mặc Cách.
trong lúc nhất thời không khí ngưng trệ.
Ha Tu Ngột biết Mặc Cách thay đổi không chỉ bề ngoài mà còn cả linh hồn.
Mặc Cách khác lạ này đem cho hắn đoạn kí ức như vừa qua, còn có câu nói ” Ta thích ngươi ”đã khắc sâu trong tâm tró hắn, dù bề ngoài khống chế bình tĩnh nhưng thật ra hắn đã không kiềm chế từ lâu rồi.
Ha Tu Ngột cũng vì thế mà băn khoăn nhiều ngày.
Bây giờ mặc Cách tốt đẹp như vậy hắn lại lâm vào nghi hoặc.
Ha Tu Ngột lại gần y cảm giác tim mình gia tốc đây là chuyện nhiều năm qua chưa từng phát sinh, tư vị này ngàn năm trước hắn đã nếm qua giờ lặp lại, có chút hốt hoảng.
Cảm giác có người tới gần Mặc Cách ngẩng đầu
— là hắn.
Mặc Cách tùy ý buông cái chén nhìn Ha Tu Ngột.
Tư thế này đau cổ ghê.
Ha Tu Ngột ngồi xuống cạnh Mặc Cách.
Trong lúc nhất thời, không nói gì.
Mi mắt Mặc Cách khẽ chớp y mở miệng ” Khó được một ngày rảnh cha đến thăm ta!”
Nghe ngữ khí trào phúng của y Ha Tu Ngột ngước lên nhìn Mặc Cách lại thấy một đôi mắt mang ý cười.
Lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353033/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.