Mặc Cách đi lên tầng, hắn biết Ha Tu Ngột ở phòng nào, theo hướng cũ mà đi,là gian phòng chính phía cuối.
Nhưng Mặc Cách từ khi tỉnh dậy chưa từng tới đây, nói cách khác đây là lần đầu hắn vào phòng cha mình.
Phòng rất tối,không có chút thanh âm nào, tĩnh lặng đến mức Mặc Cách bị chính thanh âm đẩy cửa của mình dọa sợ.
Hai tròng mắt đảo quanh một vòng.
Gian phòng rất hoa lệ, so với phòng hắn còn gấp vài lần.Khắp phòng có thể thấy các đồ vật niên đại cổ xưa so với tuổi hắn còn lớn hơn nhưng lại phát ra thứ ánh sáng xa xỉ.
Mặc Cách dẫm lên thảm nhung, cúi đầu nhìn dưới chân là một kiện lông thú hạng nhất ,trách không được đi lên thành thạo không có tiếng động phát ra.
Tẩm cung của Huyết tộc cao quý nhất quả nhiên không bình thường!
Mặc Cách xúc động nghĩ
Ha Tu Ngột không có ở đây?
Mặc Cách trong căn phòng lớn đi dạo một vòng, không phát hiện bóng dáng ai, tai chăm chú nghe, cả tiếng hít thở cũng chỉ có của hắn.
Mặc Cách không hiểu mà lắc đầu.
Không có chuyện gì, tìm hắn đến rồi biến mất, thật là.
Ngay lúc hắn định quay người rời đi, một thanh âm vang lên:” Đến rồi hả ”
Mặc Cách trong nháy mắt cứng ngắc
Như vậy không thể trách hắn chưa thấy người đã thấy tiếng.Thanh âm là từ đâu truyền tới?
Cũng may hắn dã quen thuộc thanh âm này,nếu không khi sợ hãi bản năng ức chế ý chí cái gì cũng làm được!
Mặc Cách duy trì tư thế một lúc, sau đó xoay người, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353010/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.