Canh một đã qua, trong ngự thư phòng đèn đuốc vẫn sáng trưng. Tấu chương đã phê xong được xếp ở một bên, ngự bút cũng được rửa sạch gác lên giá bút, Lam Vũ đế quân bệ hạ vẫn ngồi ngay ngắn sau án thư, có chút hứng trí nghe giọng bẩm báo không chút phập phồng của thuộc hạ. 
“Ngươi nói là Thiển Như Nguyệt mật đàm cùng Thiển Ly Du gần một nén hương?” 
Nghe xong câu cuối cùng, đôi mắt phượng thâm thúy mới hiện lên một tia thú vị, Dạ Quân Hi hơi hơi cong lên khóe môi, phất phất tay nói, “Tiếp tục theo dõi hắn.” 
Hắc y nhân quỳ gối trước án thư cung kính nói: 
“Tuân chỉ”, rồi nháy mắt liền tiêu thất bóng dáng. Nửa chén trà sau, ngự thư phòng truyền ra thánh dụ, tối nay bãi giá Cầm Y cung. 
Tại Cầm Y cung, nhận được thánh chỉ sau, Thiển Như Nguyệt cũng không cảm thấy vui sướng vì đế quân sắp đến đây như mọi lần, nàng miễn cưỡng nở nụ cười, thưởng cho nội thị truyền chỉ. Dâng hương tắm rửa xong, một mình ở trong tẩm điện chờ đế quân tiến đến, Thiển Như Nguyệt nhíu mày lại, một tay không tự giác vỗ về phần bụng vẫn bằng phẳng của mình, đối với chuyện Thiển Ly Du nói nàng đang mang thai nàng vẫn có chút không dám tin. Nhưng những cơn nôn khan thỉnh thoảng bốc lên cùng với quỳ thủy (kinh nguyệt) mà tháng này sớm nên có đến nay lại vẫn chưa tới làm cho nàng không thể không tin Thiển Ly Du. Nữ nhân một khi đã có hài tử, thiên tính của mẫu thân sẽ khiến nàng thoát thai hoán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-ly-du/204312/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.