Bị Tô Thụy cưỡng ép kéo ra tẩm điện, Thanh Nguyệt đã cực lực giãy dụa nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiển Ly Du bị Dạ Quân Hi ôm vào trong lòng ngực, và đại môn của tẩm điện thì từ từ đóng chặt lại, mấy tên thiếp thân thị vệ trực thuộc Lam Vũ đế quân tay cầm lợi khí (vũ khí sắc bén) nghiêm túc đứng canh phía trước, không cho phép bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy.
“Chủ tử… không…” Thanh Nguyệt nôn nóng tới mức suýt nữa khóc ra. Nàng biết Thiển Ly Du không chạy trốn trong hành trình tới Lam Vũ đế quốc, ngược lại lại một mạch tiến vào bên trong đế cung nguy hiểm này là vì cái gì. Là vì cứu người, là vì thánh vật Trào Phượng trong truyền thuyết chứ không giống như Thiển Như Nguyệt vì đạt được ân sủng của Lam Vũ đế quân mà đến. Chủ tử tâm cao khí ngạo như vậy, làm sao có thể chịu được nỗi nhục phải hầu hạ dưới khố nam nhân! Bất chấp đao kiếm trong tay thị vệ, Thanh Nguyệt vẫn giãy dụa muốn xông vào như trước, tuy rằng nàng hiểu cho dù nàng có đi vào cũng sẽ không thay đổi được chuyện gì, chính là tấm lòng trung thành với Thiển Ly Du thúc đẩy nàng làm như vậy.
“Đủ rồi!”
Rốt cục không chịu nổi, Tô Thụy thấp giọng quát, vung tay giáng một cái tát vào người còn đang giãy dụa không thôi, “Chủ tử là Thượng quân mà bệ hạ thân phong, là một trong những phi tần trong hậu cung của bệ hạ, vì bệ hạ thị tẩm đó chính là bổn phận, ngươi cuồng loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-ly-du/204308/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.