Lần thứ hai Thiển Ly Du mở mắt ra, trời cũng đã sáng. Ý thức còn mơ hồ không rõ, khiến y nhất thời không biết chính mình đang ở nơi nào. Toàn thân đau nhức mệt mỏi, giống như mỗi buổi sáng thức dậy khi còn bé, mới bắt đầu tập võ. 
Ánh vào mắt không phải mạn trướng thanh sắc của Uyển Anh điện, mà là duy mạn (màn che) xích sắc (màu đỏ) u ám. Những sợi tơ bằng kim ngân cực mảnh thêu lên nền đỏ sậm hình ảnh ngũ trảo kim long cùng với những khối mây uốn lượn tượng trưng cho quyền khuynh thiên hạ, còn trên cẩm bị cùng màu lại được tô điểm bằng những mảng màu mực thật lớn thể hiện giang sơn gấm vóc của Lam Vũ đế quốc. Trong không khí tràn ngập một loại điềm hương (mùi hương ngọt ngào) không biết tên cùng với khí tức Thanh Mộc đang hương không hề xa lạ. 
Sự kiều diễm trong dục trì, âm thanh binh khí va chạm, cuộc tranh đấu sát khí bừng bừng, cây ngân châm lóe ra ánh sáng màu xanh cùng với sự mệt mỏi vô lực mà nó mang tới……..Ký ức của đêm qua rốt cuộc dần dần hiện lên. Thiển Ly Du nhớ ra sau đó Dạ Quân Hi tựa hồ đã truyền toàn bộ ngự y trong thái y viện tới, còn sai người đem năm gốc Dịch tư thảo cất kỹ trong khố phòng ra giải độc cho y……. 
Nhắm mắt lại, trong đầu Thiển Ly Du bỗng nhiên xẹt qua dung nhan khuynh thế của chủ nhân chiếc long sàng này, cùng với tình tự không thể hiểu rõ lóe lên trong đôi mắt phượng thâm thúy mà đêm qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-ly-du/1290806/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.